tag:blogger.com,1999:blog-8211292912381730302024-03-14T01:39:50.865+07:00Global Vietnam Aupair EntertainmentTrang thông tin giải trí của trung tâm Global Vietnam AupairUnknownnoreply@blogger.comBlogger39125tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-81040217858632331782015-03-09T11:00:00.000+07:002015-03-11T16:00:21.768+07:009 điều nên chú ý khi chơi với người Đức<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<b style="line-height: 15pt;"><span style="color: #222222; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Sau
một thời gian sang Đức du học bạn Hoài Ngân đã chia sẻ kinh nghiệm, kỹ năng từ
những “người thật, việc thật” để có thể vượt qua những thử thách khi đi du học,
như: sống xa gia đình, tiếp xúc với một nền văn hóa xa lạ, bỡ ngỡ với ngôn ngữ
mới, cách học mới…</span></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_-FLewY9IGYZaTWWhRj-OTwpCeOnFqKh4QUlsJWlFrhfPYrc51VNFEHWe1Z2K-VwWc2CnnOj317ucBUj7xcujaWzEJ_QW1IoKf3xRD-5wNQqAFSylG8v5RxG2Ou-3KbYV_QBNDyyyz4Hb/s1600/dhfpt_duhoctaiduc_6.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_-FLewY9IGYZaTWWhRj-OTwpCeOnFqKh4QUlsJWlFrhfPYrc51VNFEHWe1Z2K-VwWc2CnnOj317ucBUj7xcujaWzEJ_QW1IoKf3xRD-5wNQqAFSylG8v5RxG2Ou-3KbYV_QBNDyyyz4Hb/s1600/dhfpt_duhoctaiduc_6.jpg" height="240" width="320" /></span></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<a name='more'></a><span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span>
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; margin-bottom: 0.0001pt; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<span style="background-color: white; color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Chào
các bạn, hôm nay mình xin mạo muội làm một list gồm 9 điều nên chú ý khi đi
chơi với người Đức, thực ra ngoài 9 điều này thì còn rất nhiều vấn đề khác và
từ theo quan điểm của mỗi người, nên mình viết ra chỉ mang tính chất tham khảo.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 0.0001pt; vertical-align: baseline;">
<span style="background-color: white; color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Trên thực tế thì không phải chỉ đi chung với người Đức mới nên như thế,mà thật
ra ai cũng nên luôn như thế để thể hiện sự tôn trọng bạn bè,đồng nghiệp,đối tác
và đặc biệt là bản thân.</span></div>
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><o:p></o:p><br /></span>
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 10.5pt; vertical-align: baseline;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="color: #111111;"><v:shapetype coordsize="21600,21600" filled="f" id="_x0000_t75" o:preferrelative="t" o:spt="75" path="m@4@5l@4@11@9@11@9@5xe" stroked="f">
<v:stroke joinstyle="miter">
<v:formulas>
<v:f eqn="if lineDrawn pixelLineWidth 0">
<v:f eqn="sum @0 1 0">
<v:f eqn="sum 0 0 @1">
<v:f eqn="prod @2 1 2">
<v:f eqn="prod @3 21600 pixelWidth">
<v:f eqn="prod @3 21600 pixelHeight">
<v:f eqn="sum @0 0 1">
<v:f eqn="prod @6 1 2">
<v:f eqn="prod @7 21600 pixelWidth">
<v:f eqn="sum @8 21600 0">
<v:f eqn="prod @7 21600 pixelHeight">
<v:f eqn="sum @10 21600 0">
</v:f></v:f></v:f></v:f></v:f></v:f></v:f></v:f></v:f></v:f></v:f></v:f></v:formulas>
<v:path gradientshapeok="t" o:connecttype="rect" o:extrusionok="f">
<o:lock aspectratio="t" v:ext="edit">
</o:lock></v:path></v:stroke></v:shapetype><v:shape alt="Mallon-mit-Studenten-e1383235186619-1200x300" id="Picture_x0020_1" o:spid="_x0000_i1025" style="height: 113.25pt; mso-wrap-style: square; visibility: visible; width: 453pt;" type="#_x0000_t75">
<v:imagedata o:title="Mallon-mit-Studenten-e1383235186619-1200x300" src="file:///C:\Users\vicky\AppData\Local\Temp\msohtmlclip1\01\clip_image001.jpg">
</v:imagedata></v:shape></span><span style="color: #111111;"><o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 0.0001pt; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 15pt;"><span style="color: #222222; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">1.
LÊN HẸN</span></b></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white;"><span style="color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Lên hẹn cụ thể, giờ giấc địa điểm rõ ràng, tìm hiểu trước về nơi sắp đến (nếu
có thể) và đặc biệt là xem trước giá cả, để liệu mà mang tiền cho đủ, tránh
việc đến đó rồi bị… Thiếu tiền</span></span></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span><br />
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 0.0001pt; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 15pt;"><span style="color: #222222; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">2.
ĐÚNG GIỜ</span></b></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white;"><span style="color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Khi mọi thứ đã rõ ràng rồi thì bạn nên đến chỗ hẹn đúng giờ, cho dù đó chỉ là
buổi đi chơi thông thường, nó ảnh hưởng rất lớn đến việc người ta đánh gia bước
đầu về bạn. Cách tốt nhất bạn nên tìm hiểu kỹ cách để đến nơi hẹn trước, bằng
cách xem bản đồ điện tử hoặc canh thời gian. Vì ở Đức buổi tối thường rất lạnh,
không tội gì mà bạn phải đến sớm để đợi cả, “Pünktlich” có nghĩa là không sớm
cũng không trễ. Tất nhiên nếu những cuộc hẹn quan trọng thì bạn nên đến sớm
khoảng 15′ là tốt nhất. Nếu trường hợp khẩn cấp các bạn chỉ việc điện thoại
trước và nói rõ lý do vì sao trễ và trễ trong khoảng 30′ mọi thứ sẽ okie</span></span></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span><br />
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 0.0001pt; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 15pt;"><span style="color: #222222; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">3.
CHÀO HỎI</span></b></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white;"><span style="color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Chào hỏi cũng là một bước rất quan trọng, bạn nên để ý xem đối phương thuộc
cách “chào ôm” hay “chào bắt tay”, cái đó tuỳ thuộc vào phản ứng của bạn, chớ
nên đối phương chìa tay ra thì bạn lại đưa hay tay ra ôm. Bạn không niên cười
nhẹ xã giao, mặc dù việc đó rất phổ biến và bình thường với các bạn trẻ Việt
Nam, nhưng với người Đức đó có thể là biểu hiện của sự “tự cao”. Mình nghĩ vui,
có lẽ ở Việt Nam nực quá nên người ta chẳng ưng gì ôm nhau, còn ở Đức lạnh,
càng ôm càng thích.</span></span></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span><br />
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 0.0001pt; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 15pt;"><span style="color: #222222; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">4.
GIỚI THIỆU</span></b></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white;"><span style="color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Khi giới thiệu, người Đức hay nói tên hoặc thêm vào là họ đến từ đâu,hoặc ở
đâu, ví dụ: “Michael, aus Erfurt” hay “Alex,in Hannover”. Thật ra thì việc giới
thiệu giống như trong Tangram cũng được thôi, “Ich heisse Hoa und ich komme aus
Vietnam” nhưng vô tình bạn làm mình trở nên một tí “Hàn lâm” trong buổi đi chơi
thân mật. Nếu có thể bạn nên cố gắng nhớ tên một vài người trong đám bạn, hoặc
cố nhắc lại theo lược, mọi người sẽ cảm thấy bạn thực sự giành sự quan tâm đến
từng người. Nếu có điều kiện bạn cũng nên tranh thủ quảng bá về Việt Nam, thậm
chí có cả những bạn ngạc nhiên khi mình cho xem The Voice vậy Việt Nam, bạn ấy
hỏi “Việt Nam có cả những chương trình này ah? Mình tưởng Việt Nam còn giống
Triều Tiên chứ”</span></span></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span><br />
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 0.0001pt; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 15pt;"><span style="color: #222222; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">5.
TRONG BUỔI TIỆC</span></b></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white;"><span style="color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Trong buổi tiệc bạn đừng mong mình sẽ là “mặt trời của vũ trụ” vì mọi người sẽ
ít khi bàn tán về vấn đề cá nhân, mà là những chủ đề chính chuyên như Pháp
Luật, Kinh Tế, Chính Trị, Âm Nhạc…. Và những chủ đề này thay đổi liên tục, khó
mà nắm bắt, nếu như bạn không có một vốn kiến thức đủ sâu và rộng. Điều quan
trọng hơn nữa là bạn phải có “trình” tiếng Đức để có thể bàn luận. Một mặt các
bạn phải hiểu tận tường cuộc hội thoại và hiểu được chính xác mình muốn nói gì
và nói thế nào. Bạn sẽ tự thấy mình hết sức “đâm xuồng” nếu như không hiểu gọi
người đang nói gì, hoặc lâu lâu “chém” một câu mà cũng không xong do… Hồi hộp.
Cho nên tiếng Đức là rất quan trọng với việc bạn có tạo lập được mối quan hệ
thân thiết với người Đức hay không?</span></span></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
<span style="color: #111111;"><div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 15pt;">Hãy cứ thử tưởng tượng mọi người đang bàn tán sôi nổi,thì bạn bập bẹ ”
ich…finde das nicht gut, weil das mir nicht gefällt” hay “ja…ja…” Hoặc cười
chiếu lệ khi có ai đó nhìn vào mình và cảm thấy đang lạc lõng và muốn kết thúc
mau chóng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 15pt;">Nêu đừng vội nản, cứ trau dồi tiếng Đức từ từ, để “toàn cầu hoá” bản thân mình
thì tốt nhất nên để cái tôi mình qua một bên và đặt tinh thần học hỏi lên hàng
đầu.</span></div>
<o:p></o:p></span></span><br />
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 0.0001pt; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 15pt;"><span style="color: #222222; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">6.
SỬ DỤNG ĐIỆN THOẠI</span></b></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white;"><span style="color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Điểm lưu ý nữa là việc đi chơi với người Đức ít hao… pin điện thoại hơn đi với
người Việt, tại sao vậy? Vì trong cuộc đi chơi, người Đức rất quan tâm đến
nhau, thậm chí là cảm xúc từng người, thậm chí là một nhóm nhiều người. Trong
lúc tán gẫu họ có thể chia nhóm ra, nhưng các nhóm thay đổi liên tục, thậm chí
họ còn…thay đổi chỗ ngồi cho dễ “tám”. Tôi cũng đã từng thấy ngừng người Đức
chụp hình ly nước, món ăn đăng lên mạng xã hội, nhưng đó là những thứ rất đặc
biệt hoặc mang ý nghĩa nào đó khiến họ thích thú chứ không phải kiểu vô tư chụp
hình các món ăn, mặc kệ nó thế nào “KFC với xã yêu” toàn hình gà rán, “Pizza nè
cả nhà”, “bánh tráng trộn ngon quá”, (?!)</span></span></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
<span style="color: #111111;"><div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 15pt;">Và bạn cũng hầu như không thể thấy ở Đức các nhóm bạn trong quán nước mỗi người
chăm bẩm vào màn hình điện thoại.</span></div>
<o:p></o:p></span></span><br />
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 0.0001pt; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 15pt;"><span style="color: #222222; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">7.
GIỜ GIẤC</span></b></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white;"><span style="color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Khác với Việt Nam, các buổi tiệc của Đức thường không kết thúc trước 12 giờ
đêm, nên các bạn đừng lấy làm lạ là “ủa sao qua 12h rồi mà còn nói chuyện nhây
quá vậy ta?” Vì thực sự 12h buổi tiệc chỉ mới ở cao trào, họ không quá dè dặt
trong chuyện “đóng cửa thổi đèn”, nhưng có lẽ là do tụi mình là sinh viên, thực
sự không phải vậy, vì mình thấy rất nhiều bạn khoảng 17 hoặc 18 tuổi vẫn còn ở
lại ở bàn kế bên.</span></span></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span><br />
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 0.0001pt; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Có
một lần ở Việt Nam mình có dẫn một anh bạn đi tiệc ở nhà hàng, dạng tiệc đám
cưới thường mọi người đến, hát ca, ăn uống rồi cùng lắm là 9h30 là tan tiệc.
Người bạn ấy rất ngạc nhiên và hỏi lại nhiều lần, rằng “thế là hết rồi ah? Mọi
người đi đâu vậy?”</span></div>
<span style="background-color: white; color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; color: #111111;"><span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Còn nếu các bạn cảm thấy không khỏe hoặc muốn về sớm thì cứ nói thẳng. Sẽ không
có kiểu “mày về bọn tao tẩy chay mày đấy” “con ngoan trò giỏi gớm.</span></span></div>
<span style="background-color: white; color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
<o:p></o:p></span><br />
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 0.0001pt; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 15pt;"><span style="color: #222222; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">8.
NGAY THẲNG</span></b></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white;"><span style="color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Người Đức thường rất ngay thẳng, không thích nói bông đùa, hoặc đùa cợt, trong
một bộ phim mà mình từng xem mình có nghe một câu “người Đức không biết nói
đùa”, nói cho vui vậy thôi, chứ cũng không đến nỗi như vậy, người Đức thường
khá khó tính nhưng cũng rất vui tính, họ rất hài hước nhưng rất tinh tế. Nên họ
cũng có những cách đùa theo cách họ, nhưng cũng rất hài hước.</span></span></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span><br />
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 10.5pt; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<span style="background-color: white; color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Và khi bạn cố gắng kể
một chuyện gì đó mà bạn tưởng tượng, sau câu chuyện họ sẽ không cười mà hỏi
“thật không?” Vì tiếng Việt là ngôn ngữ có âm điệu nên khi bạn diễn tả việc gì
đó quan trọng nhất là giọng điệu như “ghét quá” với giọng yêu thương cũng có
thể hiểu “yêu quá đi mất” hoặc “đừng mà” cũng có thể hiểu là “nữa đi nữa đi
mà”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 10.5pt; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<span style="background-color: white; color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Còn tiếng Đức đúng là
đúng, dừng là dừng thế nào thì nói ra thế ấy, thật ra tiếng Đức cũng có thể giả
định, nhưng họ cũng ít dùng, vì không tiện lắm trong văn nói.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15pt; margin-bottom: 0.0001pt; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 15pt;"><span style="color: #222222; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">9.
TẠM BIỆT</span></b></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white;"><span style="color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 15pt;">Khi kết thúc buổi tiệc, mọi người sẽ đứng dậy chào nhau, ôm nhau để chia tay.
Bạn đừng vội đặt ra quá nhiều suy nghĩ, người Đức tuy hơi lạnh lùng một chút
trong lần gặp đầu tiên nhưng họ sẽ là những người bạn luôn bên bạn, giúp đỡ bạn
một khi họ xem bạn là bạn.</span></span></div>
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: #111111; line-height: 15pt;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: #111111; line-height: 15pt;">(st)</span></div>
</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/16130075108246169910noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-22084885836897426072015-01-12T16:39:00.000+07:002015-01-12T16:48:23.959+07:00Xách ba lô lên và đi<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;"> Tuổi trẻ của chúng ta dường như đang ngủ quá say và quá lâu không chịu thức dậy để tận dụng hai món quà quý giá nhất? Tuổi trẻ không chỉ có nghĩa là trẻ tuổi, mà còn có nghĩa là năm tháng tươi đẹp nhất cuộc đời. Ở cái tuổi ấy, trong ba thứ: sức khỏe, thời gian và tiền bạc, chúng ta chỉ thiếu tiền thôi, còn thời gian và sức khỏe thì luôn đong đầy. Năm tháng qua đi khi về già ta sẽ nhận thấy tiền bạc hóa ra là thứ ít quan trọng nhất trong ba thứ trên. Nghĩa là tuổi trẻ là giai đoạn quý giá nhất đời người vì sỡ hữu trọn vẹn hai món quà lớn nhất của cuộc sống là sức khỏe và thời gian.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg8YI9n7rZBVrT1o2iAwEfV_AWlEyRsxqJ-7ZNa6gaVU5yvWRZjezgk3aBcSRY4Vt3c_x-IdJjEIoGWPmRyUIrpsdYtuiZoM_p1DJ0blnyv7lF1mnGNdHSpXoEiX6EWQRnj5wPfB9wRUs5k/s1600/20150107114047-khong-co-trai-nghiem--tuoi-tre-khong-dang-mot-xu-tccl-info-5.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><span style="color: black; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg8YI9n7rZBVrT1o2iAwEfV_AWlEyRsxqJ-7ZNa6gaVU5yvWRZjezgk3aBcSRY4Vt3c_x-IdJjEIoGWPmRyUIrpsdYtuiZoM_p1DJ0blnyv7lF1mnGNdHSpXoEiX6EWQRnj5wPfB9wRUs5k/s1600/20150107114047-khong-co-trai-nghiem--tuoi-tre-khong-dang-mot-xu-tccl-info-5.jpg" height="320" width="213" /></span></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="line-height: 18px;"><br /></span><span style="background-color: white; line-height: 18px;"></span>
</span></div>
<a name='more'></a><div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Ta vốn được nghe nhiều người nói đến điều này rồi, nhưng hỡi ôi, sao chúng ta vẫn đang để cho tuổi trẻ của mình trôi qua một cách hời hợt và vô nghĩa đến thế? Với trí óc hạn hẹp được định hướng, phần lớn tuổi trẻ hiện tại của chúng ta vẫn cho rằng tiền bạc, hơn hết, mới là thứ quan trọng nhất, cần thiết nhất là đáng lưu tâm nhất. Và rồi ta vô tình lãng quên hai món quà quý giá nhất đời, thời gian và sức khỏe. Thật ngu ngốc, thật đáng trách nhưng cũng thật đáng thương làm sao. Tại sao lại như thế? Tuổi trẻ của chúng ta dường như đang ngủ quá say và quá lâu không chịu thức dậy để tận dụng hai món quà quý giá nhất? Đó là lãng phí, là ngu ngốc, hay cả hai? Trong bài viết trước tôi có gợi một nguyên nhân nho nhỏ, chính xác hơn là một sự đổ lỗi, cho các bậc phụ huynh, rằng chính họ là nguyên nhân góp phần tạo nên sự thụ động, ù lì nơi thế hệ trẻ, làm mất đi khả năng tự lập của chúng ta bằng thứ tình yêu bao la vô bờ bến. Thật ra, thoạt nghe thì những điều đó có vẻ hợp lý, nhưng dù hợp lý đến thế nào cũng vẫn không đủ, không đủ vì đó là chỉ cách để đổ lỗi, để biện minh mà thôi. Tuổi trẻ của chúng ta chỉ nên nhìn nhận nguyên do đó cho biết để mà tương lai bớt bao bọc con cái mình như thế. Còn thứ chúng ta thật sự cần, không phải là đổ lỗi, tất nhiên, cũng không phải là ngậm ngùi bực tức rồi để đó. Thứ mà thế hệ trẻ thật sự cần, là hành động, hành động để đập tan những gì ta chưa hài lòng, hành động để xây dựng nên một thế giới tốt đẹp hơn, cho mọi người hay đơn giản là cho chính mình. Điều này thật sự không khó, nhưng sao mọi người cứ tránh né và nêu hoài những lý do cũ rích mốc meo? Phải chăng lại tại vì ta đã ngủ quá lâu để có thể sẵn sàng thức dậy? Một giảng viên của tôi từng nói “Thật ngạc nhiên khi quá nhiều người sống như thể họ có một cuộc đời khác đang cất trong ngăn tủ vậy”. Câu này nếu viết cho tuổi trẻ có thể thành “Thật ngạc nhiên khi quá nhiều bạn trẻ sống như thể họ còn có một tuổi trẻ khác cất trong ngăn bàn.” Bạn biết đấy, đồ ăn để lâu không ăn sẽ bị hư, quần áo để lâu không xài sẽ bị lỗi mốt, đồ điện lâu không xài có thể bị chập điện. Riêng tuổi trẻ, nếu bạn cứ để đó mà không xài, không tận dụng, tôi e là nó sẽ không hư, không lỗi mốt, không chập điện nhưng nó sẽ biến mất mãi mãi, không một dấu vết và rồi cả phần đời còn lại bạn sẽ phải sống trong nuối tiếc ngập tràn mà thôi. Viễn cảnh đó, thật tôi không dám tưởng tượng thêm nữa. “Hai mươi năm sau lúc này, bạn sẽ thấy thất vọng vì những điều mình không làm hơn vì những điều mình đã làm. Vậy nên hãy tháo nút dây. Hãy cho thuyền rời khỏi bến cảng an toàn. Hãy căng buồm đón gió. Tìm tòi. Ước mơ. Khám phá.” - Mark Twain </span></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; line-height: 18px;">Tạm thôi không so sánh về tuổi trẻ Việt Nam và thế giới. Bỏ qua luôn không nhắc đến khả năng tự lập, tư duy, chính kiến, sáng tạo, mối quan tâm và thành tựu của tuổi trẻ Việt Nam và thế giới. Tự bản thân mỗi người trẻ đều có thể hiểu và đánh giá. Vậy thì, chắc chắn sẽ có người hỏi, câu hỏi muôn đời: thế thì phải làm sao? Tuổi trẻ phải làm gì để thay đổi, để khác biệt, để mang lại ý nghĩa đúng với trọng trách nó được giao phó? Câu trả lời đơn giản làm sao, hãy tận dụng tốt nhất hai món quà lớn mà cuộc sống dành riêng cho tuổi trẻ chúng ta: Thời gian và sức khỏe. Hãy dùng nó để nhào vào đời, để quyện vào cuộc sống, để trải nghiệm mọi thứ khi còn có thể. Vâng, là trải nghiệm. Đó chính là điều quan trọng nhất tôi muốn nói đến ngày hôm nay. Đó là điều tối cần thiết tạo nên một thế hệ trẻ khác biệt. Đó cũng là điều tuyệt vời nhất mà mọi người đều có thể làm dù đang ở vạch xuất phát nào trong cuộc sống. Dù bạn giàu hay nghèo, công việc tốt hay không tốt, bạn đẹp hay xấu, bạn cá tính hay mực tính… bất kể bạn thế nào, bạn đều có thể bắt đầu trải nghiệm cuộc sống này, biến nó trở nên ý nghĩa, và chính nó sẽ khiến bạn trở nên khác biệt hơn bao giờ hết. Bởi vì, bạn có thể không tin, nhưng tuổi trẻ mà không có trải nghiệm, là tuổi trẻ vứt đi. Giống như một cuốn sách không có nội dung, một bài hát không có giai điệu, một khu rừng không có chim thú cỏ cây, một đời người không có tuổi trẻ… Tất cả đều rất vô nghĩa. Chính trải nghiệm, chứ không phải thứ gì khác, là thứ làm nên con người bạn. Tôi đang nói con người thật sự bên trong bạn ấy, không phải gia cảnh, xuất thân, đồ trang trí trên người, bằng cấp học vị hay gì cả. Con người thật sự của bạn, muốn biết nó như thế nào, muốn tìm kiếm nó, thật không cách gì ngoài việc bạn phải bước vào đời, trải nghiệm, trộn bản thân mình vào cuộc, rồi cảm nhận, rồi đúc kết và rồi cuối cùng là phát huy hết sức những gì mình đã học được trong quá trình đó. </span></div>
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="background-color: white; line-height: 18px;"><br /></span>
</span></div>
<h4 style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Giá trị của những trải nghiệm chính là giá trị con người bạn </span></h4>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Tôi hay nhắc đi nhắc lại câu nói này trong các bài viết của mình như một sự tâm niệm, hi vọng các bạn cũng có thể học được gì đó từ chúng. Câu nói về giá trị bản thân trong sách 7 thói quen “Nếu như tôi có những thứ giúp chứng minh tôi là ai, thì khi những thứ đó mất đi, tôi là ai?” Chúng ta thường hay tìm kiếm những thứ bên ngoài để chứng minh bản thân mình, quần áo, điện thoại, hàng hiệu, xe cộ, nhà cửa, công việc, gia thế… Tất cả những thứ này là những vật chứng hoàn hảo nói về một con người ở thì hiện tại này. Nhưng tất cả chúng, lại là những thứ có thể mất đi. Bạn dùng chúng để chứng tỏ mình, bạn có dám đảm bảo chúng sẽ tồn tại mãi mãi không? Một công việc tốt, một tình yêu đẹp, một gia đình hạnh phúc, một căn nhà tiện nghi… Tất cả chúng đều có thể biến mất. Và khi đó, bạn là ai? Đấy là vấn đề của vật chất. Còn riêng với trải nghiệm ư, hãy yên tâm rằng chúng là của bạn, luôn là của bạn, mãi mãi là của bạn, bên trong bạn, chúng sẽ không bao giờ mất đi. Hãy dùng những trải nghiệm để chứng tỏ giá trị bản thân và rồi bạn sẽ nhận ra bản thân mình thật đặc biệt và quý giá, hơn hết mọi những vật phẩm trang trí bên ngoài. Hãy luôn tâm niệm rằng, cuộc sống, thực chất là một cuộc trải nghiệm lớn, mà trong đó bạn phải đi tìm những mảnh ghép là những trải nghiệm nhỏ để từ đó ghép nên cuộc đời mình. Khi tâm niệm cuộc đời chỉ là cuộc trải nghiệm, bạn sẽ không quá áp lực nên mọi sự lựa chọn của mình trong cuộc đời. Đó là cuộc chơi, không ai thắng và cũng không ai thua cả, vì suy cho cùng, ai rồi cũng đến lúc phải giã từ cuộc sống, nhưng người may mắn hơn, là người sống được nhiều hơn những người khác, sống nhiều hơn, không có nghĩa là sống lâu hơn nhưng là sống được nhiều khoảnh khắc hơn trong đời, như Jean Jacques Rousseau nói: “Người sống nhiều nhất không phải người sống lâu năm nhất mà là người có nhiều trải nghiệm phong phú nhất.” Mục tiêu của thế hệ trẻ, có lẽ nên thay đổi ngay việc sống sung sướng hơn, sống tốt hơn, sống lâu hơn, thành “sống nhiều hơn”, thế là đủ. Nhưng làm thế nào để sống nhiều hơn? Cách duy nhất là hãy biến từng phút giây có thể đều trở nên ý nghĩa và giải pháp là hãy không ngừng đặt bản thân vào tâm thế sẵn sàng trải nghiệm mọi thứ xảy ra xung quanh mình, đừng ngại ngùng, đừng lười biếng, đừng sợ hãi. Còn làm thế nào để trải nghiệm cuộc sống ư? Hãy thay suy nghĩ bằng hành động, thay lời nói bằng hành động, thay kế hoạch bằng hành động, hành động ngay đi thôi. Hãy ngưng nói mà làm, ngưng suy tính quá kĩ càng, ngưng nghi ngờ và sợ hãi. Như Steve Job nói câu nổi tiếng nhất “Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ”. Henry David Thoreau nói: “Những người trẻ tuổi học sống thế nào nếu không phải là ngay lập tức thử trải nghiệm cuộc sống?” Tôi thì sẽ nói lại “Khi ta muốn ta sẽ tìm cách, khi không muốn, ta tìm lý do.” Nếu bạn không phải là một cái cây, lý gì bạn phải ở yên một chỗ? Nếu muốn trải nghiệm, việc bạn cần làm là phải không ngừng hành động, không ngừng đặt bản thân vào thế chủ động và thế sẵn sàng, đi những vùng đất mới, thử những cái mới, làm những điều mới, học những thứ mới, quen những người bạn mới. Phải thoát ra khỏi vùng an toàn của mình càng sớm càng tốt. Đừng nói bạn không thể vì chắc chắn bạn có thể, lý do là vì tôi biết bạn không phải một cái cây. Cái cây đứng một chỗ nhận tất cả những gì nó cần: ánh sáng, nước, chất dinh dưỡng nhưng bản thân nó vẫn luôn khao khát được vươn ra xa hơn. Thế nên rễ nó mới dài tủa đi khắp nơi, thế nên tán nó mới vươn rộng và cành không ngừng vươn cao để nhìn được những vùng đất xa lạ. Bạn may mắn hơn cái cây, bạn có thể tự dịch chuyển mình đi khắp chốn, thế thì tại sao lại không? Thoát khỏi vùng an toàn của mình là bước đầu tiên trong quá trình trải nghiệm. Mọi hành trình đều bắt đầu từ một bước chân. Ngay ngày mai, hãy thử làm những việc bạn chưa từng làm, dù nhỏ bé và đơn giản nhất thôi: hãy cười với một người lạ cùng tòa nhà, hãy đi một con đường khác tới công ty, hãy gọi một món ăn nghe tên thật lạ, hãy nghĩ một cách giải quyết khác cho công việc quen thuộc hàng ngày… Những thứ nhỏ bé này có thể đem đến cho bạn nhiều nguồn cảm hứng để bắt đầu những trải nghiệm khác to lớn hơn, bắt đầu hành trình lắp ghép cuộc đời mình bằng những điều mới mẻ và thú vị. </span></div>
<h4 style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Cái giá của trải nghiệm là gì? </span></h4>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Cái gì trên đời cũng có giá cả, chỉ cần bạn trả đúng giá, bạn có thể mua được mọi thứ. Và tiền là cái giá rẻ nhất nếu muốn có gì đó. Còn trải nghiệm ư. Nếu bạn muốn có nó, tất nhiên không ngoại lệ, bạn cũng phải trả giá. Cái giá của trải nghiệm là ban đầu bạn sẽ cảm thấy sợ hãi, lo lắng, bất an, hoài nghi và rất nhiều cảm xúc tiêu cực khác nữa. Nhưng tin vui đó chỉ là những cảm xúc ban đầu thoáng qua mà thôi. Khi đã quen với nó thì mọi cảm xúc đó đều tan biến hẳn, thay vào đó sẽ là sự hào hứng, thích thú, tò mò, vui sướng lẫn hài lòng. Một cái giá khác nữa của trải nghiệm, đó là bạn có thể mất đi một số thứ cũ kĩ quen thuộc, nhưng đừng lo, chắc chắn bạn sẽ lại nhận thêm rất nhiều thứ khác tuyệt vời hơn. Như câu “Đừng e ngại sự thay đổi, bạn có thể mất đi một số thứ, nhưng bạn sẽ lại nhận lại những thứ khác tuyệt vời hơn!" Cái giá của trải nghiệm, là bạn sẽ phải đưa bản thân vào tâm thế sống cho chính mình, chứ không vì dư luận, vì xã hội, hay vì gia đình… không vì một cái gì hết. Chính vì thế bạn sẽ có thể bị người ta dèm pha, chê cười hay thậm chí là bị chửi mắng là ngu ngôc nữa. Và đôi khi, bạn cũng nghĩ là mình… ngu thật. Nhưng này, đây chính là phần thưởng lớn dành cho bạn. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span></div>
<h4 style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Yêu đời, yêu cuộc sống </span></h4>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Người trải nghiệm nhiều sẽ có cái nhìn về đời, về cuộc sống toàn diện và thông thoáng hơn. Họ thường nhìn ra được những thứ thật sự quan trọng với bản thân để rồi tập trung vào đó, hơn là việc phí công sức vào những thứ vô bổ phù phiếm hàng ngày. Đi đi, trải nghiệm đi, để thấy những mảnh đời bất hạnh, để nhận ra bản thân mình dù gặp nhiều rắc rối nhưng vẫn còn hạnh phúc và may mắn bao nhiêu. Những người đi nhiều trải nhiều gặp nhiều việc sẽ có cái nhìn tổng quát và bao dung hơn. Họ có xu hướng trân quý cuộc sống hơn và dễ dàng hòa nhập hơn vào mọi hoàn cảnh trên đời. Đó chính là phần thưởng. Cứ mỗi khi trải qua một chuyện ta lại thấy mình lớn hơn, già hơn, thấy cuộc đời đáng sống hơn rất nhiều. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span></div>
<h4 style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Trải nghiệm giúp ta tìm ra kẻ mang tên “chính mình” </span></h4>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; line-height: 18px;">Hàng ngày chúng ta cứ nghe ra rả bên tai và đọc được hàng ngàn thông điệp kiểu “hãy là chính mình, hãy tìm chính mình” nhưng khoan, hãy là chính mình bằng cách nào khi ta còn đang phải mải mê tìm kiếm chính mình là gì? Thật ra chỉ có một cách thôi, một câu trả lời cho tất cả, đó là hãy trải nghiệm đi, trải nghiệm mọi điều trong cuộc sống. Chỉ có trong trải nghiệm, trong những hoàn cảnh cụ thể bạn mới biết mình là người như thế nào. Chỉ có trong trải nghiệm bạn mới tìm ra được chính mình. Trải nghiệm sẽ cho bạn biết bạn là người can đảm hay sợ sệt. Trải nghiệm sẽ cho bạn biết bạn là người giữ lời hay là kẻ thất hứa, là người trọng tình cảm hay luôn bị lý trí lấn át. Chỉ trong trải nghiệm bạn mới biết được khả năng sinh tồn, khả năng xoay chuyển tình huống và khả năng đối phó với những khó khăn. Chính những nét tính cách đó là con người bạn. Làm sao bạn có thể tìm ra nó, tìm ra chính mình khi không trải qua những hoàn cảnh cụ thể trong cuộc sống? </span></div>
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span></div>
<h4 style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Người thầy vĩ đại </span></h4>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; line-height: 18px;">Trải nghiệm sẽ là thầy dạy tốt nhất cho bạn trong cuộc đời mà không bất cứ người thầy nào khác có thể dạy tốt hơn. Kinh nghiệm từ đâu ra nếu không từ trải nghiệm? Chúng ta đương nhiên có thể học hỏi từ những kinh nghiệm của người khác, nhưng thôi nào, chẳng mấy ai chịu học từ bài học của người khác cả. Tôi có rất nhiều ví dụ thực tế chứng minh nhận định này, một trong số chúng là khi các bạn tôi đến hỏi kinh nghiệm mở shop thời trang hoặc quán cafe. Đương nhiên tôi luôn chỉ họ mọi điều, kể cả những kinh nghiệm đau thương của mình, nhưng rồi sao? Họ ờ à và rồi sau đó họ lờ nó đi và mắc những lỗi i chang tôi đã cảnh báo. Nhiều đến mức tôi chẳng thấy lạ hay buồn lòng gì nữa cả. Người ta thực sự chỉ học được từ chính trải nghiệm của bản thân. Một người mới bắt đầu kinh doanh sẽ không thể biết tại sao vốn dự phòng lại quan trọng. Một người không bao giờ đọc sách sẽ chẳng hiểu nổi tại sao người ta phải đọc sách. Một người chưa đi du lịch bụi bao giờ sẽ không biết tại sao người ta phải mang theo mình thứ này thứ nọ như vài viên thuốc tây, chai nước lọc hay ít đồ ăn khô… Thật sự là như thế, bạn chỉ có thể học hỏi được nhiểu khi và chỉ khi chính bạn phải trải nghiệm cuộc sống trong từng hoàn cảnh xảy đến mà thôi. Trải nghiệm đơn giản là hãy nhào ra ngoài đời, nhào vào cuộc sống, không sợ thử những điều mới lạ, những thử thách và cơ hội với tâm thế của người học hỏi mọi thứ, nhưng cũng đừng quên ước chừng trước những gì bạn có thể mất, hay cái giá bạn phải trả để có những trải nghiệm đó. Tham gia một tổ chức đa cấp, đó là trải nghiệm. Làm thêm gia sư, phục vụ, lễ tân… đó là trải nghiệm. Tham gia một câu lạc bộ, những hoạt động xã hội, thử sức kinh doanh bất kì lĩnh vực nào, đó là trải nghiệm. Thử học những điều mới, làm quen bạn bè mới… đó là trải nghiệm. Đi đây đi đó, đi phượt, đi du lịch bụi… đi chính là kiểu trải nghiệm mạnh mẽ nhất. </span></div>
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span></div>
<h4 style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Làm những việc mình chưa làm bao giờ, đó là trải nghiệm </span></h4>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Trên thế giới đã từng có một cuộc khảo sát về những điều người ta thường nuối tiếc trước khi chết. Và một trong số những điều người ta nuối tiếc nhất, đó là mọi người tiếc rằng mình đã sống quá an toàn, đã không trải nghiệm nhiều hơn, trải nghiệm nhiều hơn nữa. Còn tiếc hơn khi chúng ta, những người còn sống, biết được điều đó nhưng lại cứ thế cho qua, cứ thế tiếp tục sống một cuộc sống an toàn, bình lặng, cứ thế sống hết kiếp người rồi sau cùng nhìn lại lại ước gì, lại giá như lại hối tiếc. Ta không thể đánh mất những gì ta từng tận hưởng. Tất cả những gì ta yêu sâu sắc trở thành một phần trong ta. - Helen Keller </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span></div>
<h4 style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Món quà vô giá</span></h4>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;"> Tiền là có giá, con người hiện tại luôn dùng tiền để định giá mọi thứ. Thời gian, xét về mặt nào đó, cũng có giá, người ta có thể bỏ tiền ra mua thời gian của bạn. Chúng ta hay nói sức khỏe là vô giá, nhưng rõ ràng người nhiều tiền có điều kiện vẫn có thể mua được những dịch vụ chăm sóc sức khỏe tốt hơn, kéo dài hơn thời gian sống trên đời. Còn trải nghiệm ư? Không một ai có thể trả bất cứ gì để mua trải nghiệm của bạn cả. Trải nghiệm của bạn là của bạn, của riêng bạn, nó vĩnh viễn không bao giờ thuộc về ai nữa cả. Nó không thể bị mất đi, không thể bị cướp, không thể mua bán được, nó là vĩnh viễn và thuộc về duy nhất người trải qua nó. Đó chính là điểm đặc biệt của việc trải nghiệm. Chỉ qua trải nghiệm, người ta mới trân trọng những đau thương và nhắc về nó với lòng tự hào tha thiết. Chỉ qua những trải nghiệm, con người ta mới lớn dần lên, tâm trí rộng mở đón chào mọi điều xảy đến trong đời. Chỉ qua những trải nghiệm ta mới định nghĩa được bản thân một cách chính xác, sâu sắc và rõ nét. Chỉ qua những trải nghiệm, ta mới sống được nhiều hơn, ta sẽ hơn được nhiều người vì chính điều đó, ta trải nghiệm nhiều hơn, ta yêu cuộc sống hơn, hiểu về nó và rất nhiều khi sẽ khiến những người khác ghen tỵ. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span></div>
<h4 style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Ngập tràn cơ hội </span></h4>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Mỗi khi trải qua một điều gì mới mẻ, đến một nơi ở mới, làm quen những người bạn mới… chắc chắn bạn sẽ nảy ra vô vàn ý tưởng hay ho cho cuộc đời sau này. Những ý tưởng kinh doanh thành công đôi khi cũng chỉ bắt đầu từ những trải nghiệm thực tế. Một người đi làm thêm chẳng mấy chốc học đủ nghề và ra mở cửa hàng riêng. Một người đi du lịch vì quá nghiền món này món nọ mà cho ra đời những quán ăn địa phương trên những vùng đất khác. Một lần trải nghiệm làm người lãnh đạo một nhóm thuyết trình có thể khiến ai đó nhận ra tài năng lãnh đạo của mình. Việc gặp gỡ những người bạn trên đường trải nghiệm giúp ta hình thành một mạng lưới những người bạn ít gặp nhưng rất thân… Càng trải nghiệm nhiều bao nhiêu bạn lại càng thu lượm được nhiều ý tưởng và cơ hội bấy nhiêu để phát triển cuộc đời riêng của mình. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
</span></div>
<h4 style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Trải nghiệm làm nên con người, trải nghiệm làm nên cuộc đời </span></h4>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Trên thế giới đã từng có một cuộc khảo sát về những điều người ta thường nuối tiếc trước khi chết. Và một trong số những điều người ta nuối tiếc nhất, đó là mọi người tiếc rằng mình đã sống quá an toàn, đã không trải nghiệm nhiều hơn, trải nghiệm nhiều hơn nữa. Còn tiếc hơn khi chúng ta, những người còn sống, biết được điều đó nhưng lại cứ thế cho qua, cứ thế tiếp tục sống một cuộc sống an toàn, bình lặng, cứ thế sống hết kiếp người rồi sau cùng nhìn lại lại ước gì, lại giá như lại hối tiếc. Chúng ta thường được nghe những lời kêu gọi như “hãy khác biệt, hãy sống hết mình, sống là không chờ đợi, hãy cứ dại khờ…” nhưng áp dụng cụ thể những lời khuyên đó như thế nào thì dường như lại chẳng mấy ai biết và cũng thật khó khăn vô cùng. Tôi là một kẻ lắm điều và lắm lời, nhìn độ dài các bài viết của tôi thì biết, tôi khuyên mọi người đủ thứ, đủ việc, tôi làm mọi cách, dùng mọi lời để khiến mọi người làm những gì tôi đã làm: viết sổ tay, đặt mục tiêu, lên kế hoạch, kiểm soát cảm xúc, tạo thói quen tích cực, quan tâm mọi người, đọc sách, tập thể dục thể thao, bớt mua sắm và thậm chí là tặng quà miễn phí, viết thư tay cho nhau nữa. Cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại bao đồng thế, nhiều người sẽ cho rằng sao phải đi khuyên mọi người làm vậy làm gì, sống tốt thì cứ sống tốt đi, ai cũng có cuộc đời riêng cần phải lo, đâu ai giống ai đâu mà phải khuyên, khuyên rồi cũng chẳng mấy ai làm theo thì khuyên làm gì… Ờ, nghĩ cũng đúng, tôi cũng không chắc có ai làm theo những điều tôi nói không, có ai vì đọc những lời viết đó mà muốn thay đổi, mà tự giác thay đổi, mà hành động không. Tôi không biết, nhưng có một điều tôi biết chắc chắn, những lời khuyên của tôi là không vô nghĩa, không giáo điều. Tôi không viết suông, viết láo, tôi chỉ viết những gì mình trải nghiệm, những gì mình đã làm, đã thực hành và thấy hiệu quả, thấy tác dụng tích cực thì mới khuyên. Và nhất là, đó là những việc hết sức bình thường, hết sức nhỏ bé mà ai cũng có thể làm được cả. Những việc nhỏ nhưng giá trị thì rất to. Nếu như có một điều khiến tôi tự hào vào cuộc sống của mình, đó nhất định là tôi không sợ chết. Tôi không thích chết, nhưng tôi cũng không sợ nó. Tôi không muốn chết vì tôi còn quá nhiều dự định và kế hoạch muốn thực hiện. Vì tôi nhận ra cuộc đời thật quá đẹp tươi, quá thú vị và lôi cuốn. Vì còn quá nhiều thứ tôi chưa được trải qua, chưa được khám phá nên nếu vì lý do gì đó mà chết đi, hẳn tôi sẽ tiếc lắm. Nhưng mà tôi lại không sợ chết chút nào? Tại sao? Tại vì tôi hài lòng với cuộc sống hiện tại, với những gì mình đã làm và đang làm. Dù nhiều chuyện không như ý muốn, dù đôi khi cuộc sống này làm tôi phát điên, nhưng tôi vẫn không hối hận những tháng ngày đã sống trên đời. Nên hôm nay, tôi lại mạo muội xin được đưa ra một lời khuyên nữa, một lời khuyên mà tôi đã dùng những năm tháng qua để thực hành và chứng minh. Một lời khuyên có thể giúp bạn cũng như tôi, sẽ không hối hận, sẽ không tiếc nuối và nhất là sẽ không sợ chết nữa, không sợ lúc về nhà lại nằm một chỗ ao ước giá như. Một lời khuyên ngắn gọn thôi: Sống, hãy trải nghiệm, trải nghiệm nhiều hơn, nhiều hơn nữa… Ảnh minh họa: ST. Bạn đã đọc bài “Thế giới khác rất tuyệt thời sinh viên” rồi chứ. Trong đó tôi có nói rõ rằng mình không phải một sinh viên giỏi, càng không thích môi trường đại học chút nào, nhưng để đánh đổi bất cứ gì để lấy khoảng thời gian làm sinh viên, tôi sẽ không đổi. Đơn giản vì đó là một khoảng thời gian tuyệt vời, tôi được trải nghiệm rất nhiều điều mới lạ, chính vì thế khoảng thời gian sinh viên trở thành khoảng thời gian tươi đẹp, ý nghĩa và đáng giá. Cuộc sống hiện tại của tôi cũng vậy, khi đặt bản thân vào tâm thế trải nghiệm cuộc đời, mỗi ngày xảy đến với tôi đều thật tươi vui và mới mẻ. Ngày xưa tôi đi được mấy nơi và tưởng rằng mình đi được nhiều lắm. Ngày nay tôi đi được nhiều hơn xưa rất nhiều nhưng lại cảm thấy mình đi quá ít so với những người bạn tôi quen. Những người bạn tôi, bất cứ ai mà trải nghiệm cuộc sống nhiều hơn tôi, thú vị hơn tôi, tôi đều rất ghen tỵ với họ. Tôi thèm cái cảm giác được homestay trong nhà một người thiểu số của họ, tôi thèm được xách mũ bảo hiểm vừa đi vừa quá giang mọi người, tôi thèm được tự đi phượt khắp trời Âu, tôi thèm đủ thứ, bất cứ thứ gì người ta được trải qua còn tôi thì không, tôi thèm lắm, thế nên tôi vẫn sẽ và vẫn mãi không muốn dừng lại hành trình trải nghiệm của mình. Trong công việc kinh doanh tôi thường hay bị một cậu bạn thân đang khá thành công lĩnh vực thời trang lắc đầu khó hiểu. Cậu ấy hỏi tôi sao lại phân tán đủ thứ như thế làm gì? Làm ít thôi, tập trung dô, làm cho một cửa hàng thật hiệu quả còn hơn mở đủ thứ mà không quản lý được. Tất nhiên tôi hiểu cậu, hiểu sự quan tâm của cậu và những gì cậu ấy nói hoàn toàn có lý. Nhưng tôi chỉ đơn giản là không thể nghe theo, vì hiện tại tôi không muốn chỉ làm việc vì tiền. Và nhất là, khác biệt ở chỗ tôi làm mọi thứ với tâm thế của người trải nghiệm. Tôi thử sức mình ở mọi lĩnh vực tôi yêu thích, ban đầu là thời trang, sau đó là lưu niệm, quán cafe, viết lách, sắp tới sẽ là về trà, nông nghiệp, sản xuất kinh doanh, dịch vụ homestay và rồi bất động sản… Bất cứ thứ gì tôi đủ quan tâm tôi sẽ làm thử, không chắc là mình làm tốt và thành công nhưng chắc chắn sau mỗi thất bại đi chăng nữa tôi đều học hỏi được rất rất nhiều. Tôi 24, cái tuổi không lớn, nhưng tôi dám cá là mình hơn rất nhiều người lớn tuổi khác về khoản những trải nghiệm. Đó là điều khiến tôi tự hào. Vậy nên, nếu bạn cũng muốn có gì đó để bản thân thấy tự hào, mà những thứ đó không thể là gia cảnh, công việc tốt, ngoại hình đẹp…. thì hãy chọn con đường làm giàu trải nghiệm để bản thân có thể tự hào về chính mình. Bạn có làm được không? Tự nhiên tôi tưởng tượng về một thế giới, mà không, một Việt Nam hoàn toàn khác. Một Việt Nam mà tuổi trẻ thực sự là một món quà lớn lao, nơi đó người ta xông pha trải nghiệm mọi thứ. Mọi sinh viên đều chủ động đi làm thêm, đều có những mục đích, định hướng cho riêng mình. Một nơi mà đi khắp nơi đều gặp tuổi trẻ đi trải nghiệm đông vui trên mọi nẻo đường. Nơi mà tuổi trẻ không ù lì, không thụ động, không ca thán, không đổ lỗi… Nơi mà tuổi trẻ mặc sức sáng tạo và được quyền làm mọi điều mình muốn. Khi đó, sức sống của dân tộc Việt Nam sẽ lại hồi sinh, mãnh liệt và đáng tự hào. Còn hiện tại thì sao? Việt Nam có thật là một quốc gia trẻ trung không? Hay chỉ đơn thuần là một quốc gia nhiều người trẻ tuổi nhưng khả năng vận động lại yếu ớt như những cụ già? Bạn có yêu nước không? Có muốn thay đổi điều đó không? Thế thì hãy bắt tay hành động đi, đừng nói câu “tương lai đất nước nằm trên vai các con, các cháu” nữa. Biết bao thế hệ người Việt Nam ta nói câu đó mỗi ngày rồi? Tại sao không chính chúng ta chịu một phần trọng trách đó mà toàn trốn tránh và đùn đẩy cho các thế hệ sau? Tuyệt đối đừng nói câu đó nữa mà hãy tự mình hành động đi thôi. Với các bạn trẻ, hãy nhào vào đời, hãy trải nghiệm đi, mà mở mang tầm mắt, mà học hỏi, mà lớn lên… Bởi vì, không có trải nghiệm, tuổi trẻ không đáng một xu đâu! Tuyệt đối không một ai trên đời phải hối hận vì trải nghiệm quá nhiều. Bởi lẽ với trải nghiệm thì bao nhiêu cũng không đủ. Ấy thế mà bạn vẫn muốn để tuổi trẻ trôi qua mà không có trải nghiệm gì sao? Đừng tìm kiếm xa xôi, kho báu tuổi trẻ là thời gian và sức khỏe đang ngay trong bạn đấy. Hãy tận dụng nó đi! Ngay đi! </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">(sưu tầm)</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/16130075108246169910noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-3400759193554577212014-12-09T16:30:00.000+07:002014-12-09T16:30:28.899+07:00Một Paris tráng lệ và cuốn hút<div class="MsoNormal">
<b>1. Sông Seine</b><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Dòng sông Seine dài hơn 770 km chảy qua nhiều khu vực hành
chính của Pháp, có hàng chục cây cầu bắc ngang qua và mỗi cây cầu lại mang một
vẻ đẹp kiến trúc và lịch sử riêng biệt của mình. Hai bên bờ sống Seine được
Unesco công nhận là di sản văn hóa thế giới vài năm 1991. Có lẽ nếu ai đó đã có
dịp ngồi du thuyền thưởng ngoạn cảnh đẹp nơi đây rồi thì chắc chắn sẽ không khỏi
lưu luyến khi rời Paris. Màu vàng của nắng, màu xanh của nước và nền trời sẽ
khiến bạn phải mê mẩn<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh0mstJJd1XEduhaPcsmilUlVLaCQcIaJrzYrrmnKx6qRZIwHZ_2DR2PbIzgONVnUN9YhUA8rXGZrhAtyTmlpZhRrSvxH2D6h9eBijQzQWqJQmkZbd6SNOoTiuG7LWoaoy1XYMj52GnyJAl/s1600/thap+effiel.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh0mstJJd1XEduhaPcsmilUlVLaCQcIaJrzYrrmnKx6qRZIwHZ_2DR2PbIzgONVnUN9YhUA8rXGZrhAtyTmlpZhRrSvxH2D6h9eBijQzQWqJQmkZbd6SNOoTiuG7LWoaoy1XYMj52GnyJAl/s1600/thap+effiel.jpg" height="200" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b>2. Đền thờ trái tim cực thánh</b><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Xây dựng từ 1876 đến 1914 theo kiểu thức La Mã - Byzantine,
tuyệt đẹp nhờ tọa lạc trên một ngọn đồi, vòm cao 273 feet là điểm cao thứ hai của
thủ đô Paris sau tháp Eiffel<span style="background: white; color: #444444;">.</span>
Đây là nơi tôn nghiêm dành cho những người theo đạo công giáo, ngôi đền
này là nơi cầu nguyện và thường xuyên tổ chức các buổi lễ cho giáo dân. Du
khách cũng có thể tự do tham quan trong khuôn khổ cho phép để bày tỏ sự thành
kính của mình với các đấng tối cao hoặc đơn giản chỉ là tham quan một địa danh
đẹp và chụp ảnh lưu niệm vì kiến trúc và cảnh quan nơi này khá đẹp.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b>3. Tháp Eiffel</b><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Hoàn tất xây dựng năm 1889, cao 1.056 feet là kỳ công xây dựng
nổi tiếng nhất thế giới, có hai nhà hàng Altitude 95 (tầng 1) và Le Jules Verne
(tầng hai), tầm nhìn rộng xa 40 dặm khắp Paris. Hiện nay, Tháp Eiffel
thu hút khoảng 7 triệu lượt khách du lịch mỗi năm và giữ vị trí công trình thu
phí thu hút nhất trên thế giới. Trong số các du khách, người Pháp chỉ chiếm
13%. Số còn lại là người nước ngoài mà tỷ lệ cao nhất là người Mỹ, Anh và Italy.
Vào ban đêm, cứ 5 phút, tòa tháp trở nên đẹp và lung linh hơn bởi khoảng 20.000
ngọn đèn và 336 máy chiếu soi sáng. Địa điểm lý tưởng để du khách có thể chiêm
ngưỡng biểu tượng Paris về đêm là Quảng trường Trocadéro.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b>4. Khải hoàn môn</b><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Khải Hoàn Môn ở
Paris là một kiến trúc vinh danh những chiến thắng rực rỡ của quân đội Pháp thời
Nã Phá Luân. Nó cao khoảng 49.5 thước, rộng 45 thước và sâu khoảng 22 thước.
Đây là nơi mọi du khách đều đến chụp ảnh kỷ niệm, ngắm rồi mua sắm, nhâm nhi ly
giải khát, tách cà phê hay ăn món nghêu luộc với khoai tây chiên trên đại lộ
Champs – Élysées.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b>5. Nhà thờ Đức Bà Paris</b></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
Nhà Thờ Đức Bà là
Trung Tâm của Thành Phố Paris và của cả nước Pháp bởi vì mọi khoảng cách gần xa đều được tính từ Trung
Tâm này và trước Nhà Thờ là tấm bảng đồng ghi rõ "Cây Số Không" (Kilomètre
Zéro). Nhà Thờ Đức Bà là một trong các công trình xây dựng có các
cột chịu vòng cung bên ngoài nhờ đó bên trong có các cửa sổ kính màu rộng lớn
đưa ánh sang mặt trời rọi qua. Đứng trước mặt tiền của nhà thờ, du khách có thể
nhận ra các trang trí điêu khắc bằng đá. <o:p></o:p></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/16130075108246169910noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-49060443593809464832014-12-09T14:26:00.002+07:002014-12-09T14:26:57.036+07:00NewYork, thành phố không bao giờ ngủ<div class="MsoNormal">
<b>1. Thánh đường St.Patrick</b><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Nơi đây có một lịch sử lâu đời khoảng 150 năm, xếp hạng thứ
11 trong số 150 kiến trúc nổi tiếng nhất nước Mỹ, mỗi năm thu hút hơn 3 triệu
lượt khách đến thăm, đặc biệt là vào dịp giáng sinh và năm mới. Trải qua nhiều
năm, nơi đây vẫn được mệnh danh là ốc đảo của sự an bình và mỹ miều.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEig54CE469kVG_QePAitUVWKE9Tdttd-byHz3dymZFuzB0FMznEbcdanbq8W_J606wrY0r8pPb2em5PA8mXXkGG6S0h0EmQNxh9mEQHiSH98xiHWtCe9tnXdcSJ4mKm-tFv2tKjJiKMnNzr/s1600/new-york-bij-nacht.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEig54CE469kVG_QePAitUVWKE9Tdttd-byHz3dymZFuzB0FMznEbcdanbq8W_J606wrY0r8pPb2em5PA8mXXkGG6S0h0EmQNxh9mEQHiSH98xiHWtCe9tnXdcSJ4mKm-tFv2tKjJiKMnNzr/s1600/new-york-bij-nacht.jpg" height="180" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b>2. China Town</b></div>
<div class="MsoNormal">
<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Khu phố người Hoa vô cùng đông đúc ở phía Đông Nam khu
Broadway . Đây là khu phố Tàu lớn nhất nước Mỹ với dân số khoảng 150.000 người,
chủ yếu là con cháu của những người nhập cư đến lập nghiệp từ thế kỉ 18.
<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b>3. Công viên trung tâm</b><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Central Park chính thức được mở cửa từ năm 1857, là “lá phổi
xanh” nổi tiếng của thành phố New York. Thắng cảnh này là một công trình nhân tạo
chiếm đến 6% diện tích thành phố, tất cả phong cảnh ở đây đều toát lên vẻ gần
gùi với thiên nhiên. Từ thác nước, hồ suối đến rừng cây… đều là tinh hoa từ bàn
tay và trí óc của con người. Góc lãng mạn và dịu dàng của thành phố này luôn là
điểm đến thư giãn cuối tuần của mọi người. Mỗi năm Công viên trung tâm đón tiếp
khoảng 25 triệu lượt khách, ngoài nơi thư giãn còn có rất nhiều các hoạt động
khác như: cắm trại, đạp xe, chạy bộ hay kịch nghệ ngoài trời. <o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b>4. Cầu Brooklyn</b><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Đây là một trong những chiếc cầu treo lâu đời nhất tại Hoa Kỳ
nối liền khu Manhattan, thành phố NewYork, với khu Brooklyn bên kia dòng sông
Đông. Đây được xem là biểu tượng đỉnh cao về kiến trúc ở New York, mỗi ngày có
khoảng 120.000 lượt xe hơi, xe đạp và khách bộ hành đi lại trên cầu. Nếu để ý bạn
có thể thấy hình ảnh chiếc cầu treo nổi tiếng này đã xuất hiện khá nhiều trong
các tác phẩm văn học, ca nhạc và phim ảnh.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b>5. Khu trung tâm Manhattan</b><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Đây là khu trung tâm tài chính nổi tiếng thuộc bang New
York, là nơi diễn ra những sự kiện lớn, với các trung tâm thời trang, báo chí nổi
tiếng của Mỹ và cả thế giới. Nổi tiếng không chỉ vì lối kiến trúc độc đáo,
Manhattan còn là trụ sở chính của Liên Hợp Quốc có lực lượng an ninh, cứu hộ và
hành chính riêng biệt.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b>6. Tòa nhà Empire State – tòa nhà cao nhất New York</b><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Thật tuyệt vời nếu trong một cuổi chiều tà bạn được ngắm
nhìn thành phố New York từ tòa nhà này, nơi hoàng hôn buông xuống mang lại một
cảm giác thật khó tả. Tòa nhà này có độ cao 381m, gồm 102 tầng được hoàn thành
vào năm 1931. Buổi trưa khi các bạn lên đây trời nắng đẹp rất hiếm khi có, vì
New York ở gần biển nên sương mù từ nước biển bốc lên, và trên sàn ngắm cảnh
ngoài trời rất đông du khách nhất là trẻ con đủ mọi quốc tịch<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b>7. Tượng nữ thần tự do</b><o:p></o:p></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
Tượng đài Quốc Gia Nữ Thần Tự
Do cao 46m được Pháp trao tặng cho Hoa Kỳ để chào mừng tình hữu nghị. Với
cánh tay phải cầm ngọn đuốc giơ lên cao hứa hẹn sự tự do và một đời sống tốt
lành hơn cho những kẻ bị áp bức; 7 mũi nhọn của vương miện tượng trưng cho sự tự
do được tỏa rộng đến 7 lục địa và 7 đại dương. Dưới chân của bức tượng, xiềng
xích đã bị phá vỡ thể liện sự giải phóng khỏi bạo quyền. Một đặc điểm khác là
trên tay bức tượng có tấm bảng ghi ngày tuyên bố Độc Lập của Hoa Kỳ: Ngày 4
tháng 7 năm 1776<o:p></o:p></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/16130075108246169910noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-10734865435528470872014-12-08T15:57:00.000+07:002014-12-08T15:57:30.222+07:00Tản mạn Hamburg<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
Án ngữ cửa sông Elbe, Hamburg
không chỉ nổi tiếng với những chiếc cần cẩu và những con tàu không lồ, mà còn nổi
bật là một nơi sôi động và giàu truyền thống văn hóa. Vì vậy thành phố hơn 800
năm tuổi này đang là nơi đang thu hút rất nhiều các du khách trên thế giới. Những
nhà thờ cổ điển, những hồ nước có thiên nga bơi lội hay viện bảo tằng và các
khu phố mua sắm sầm uất, tất cả tất cả như tô điểm thêm cho vẻ đẹp của thành phố
này.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEisDnGJpm6l2c63YrirUpaYW-E3JTICeYQHFQKlqQMzjkOEOe683V_bKnlMANYD3NFQPcyhK51Bn_-e0ydg5QppHEkSUhZDWGykhoHNJWUQr1S-NkouhLRR68rsjnj76ZB0cD4fIekRwfJv/s1600/Aussenalster1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEisDnGJpm6l2c63YrirUpaYW-E3JTICeYQHFQKlqQMzjkOEOe683V_bKnlMANYD3NFQPcyhK51Bn_-e0ydg5QppHEkSUhZDWGykhoHNJWUQr1S-NkouhLRR68rsjnj76ZB0cD4fIekRwfJv/s1600/Aussenalster1.jpg" height="213" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
Khi tới đây, các bạn sẽ được nghe
tiếng chuông ngân lanh lảnh từ nhà thờ cổ St Michaelis; hồ Aussenalster nằm kế
bên công viên trung tâm, có cây xanh bao bọc và luôn dập dìu những cánh buồm trắng
căng gió, thiên nga và vịt trời bì bõm bơi lội. <o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
Tạm xa rời sự tĩnh lặng nơi công
viên và hồ nước, chúng ta thử tới với sự náo nhiệt nơi trung tâm liền kề. Hầu
như tất cả các khi mua sắm lớn, các tòa nhà văn phòng đều tập trung tại khu vực
này. <o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
Ban ngày chính là thời gian thích
hợp nhất để thăm hồ Alster, nơi luôn ẩn hiện những bóng thiên nga trắng, chúng
thích gần gũi người vì hay nhận được nhưng miếng bánh mỳ vụ từ những vị khách
hào phóng. Ngoài ra, khi tới đây, chúng ta cũng không thể bỏ qua khu chợ cái
truyền thống và khu bãi cát trên bờ song Elbe vào những người cuối tuần. Tiếng
tàu điện liêng kiêng trên các khu phố tới tận 1h sáng, tiếng cười nói ồn ào
phát ra từ các nhà hàng, quán bar. Hamburg – một thành phố không bao giờ ngủ. <o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
Một địa điểm mà người Hamburg, đặc
biệt là thanh niên, thường lui tới là ba khu phố tạo thành hình tam giác gần
tháp truyền hình để ăn uống vào buổi tối. Khu này tập trung nhiều nhà hàng Á,
Âu và các quán bar. Du khách ít lui tới khu này do hơi xa trung tâm. Giống như
Amsterdam và Rotterdam của Hà Lan, do là hải cảng nên Hamburg có khu Đèn đỏ nổi
tiếng St. Pauli, trải dài từ phố St. Pauli, Reeperbahn tới phố Koenigstr.St.
Pauli đỏ đèn từ chạng vạng tối tới tận 3-4 giờ sáng và lúc nào cũng tấp nập
khách qua lại. Trước đây, các thủy thủ thường hay lui tới khu này để giải quyết
nhu cầu sau các chuyến đi biển dài ngày. Giờ khách của St.Pauli thường là dân
du lịch tứ xứ.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
Còn rất nhiều, rất nhiều những
nơi đặc biệt khác mang lại nét quyến rũ cho thành phố Hamburg, còn chần chờ gì
nữa mà không đăng ký tham dự Aupair Đức, một ngày nào đó bạn sẽ chính thức được
đặt chân để trải nghiệm những điều thú vị này chứ không phải qua màn hình vi
tính nữa. <o:p></o:p></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/16130075108246169910noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-29590023594774817562014-12-08T14:54:00.001+07:002014-12-08T14:54:40.243+07:00Bánh Hamburger có nguồn gốc từ đâu?<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
Nhắc đến đồ ăn nhanh (fast food),
người ta thường nghĩ ngay tới hamburgers – một loại bánh kẹp có miếng thịt say
(thường là bò hoặc gà) ở giữa. Miếng thịt có thể được nướng, chiên và là sự kết
hợp hoàn hảo khi thưởng thức cùng với khoai tây. Ngày nay hamburger đã trở
thành món ăn nhanh đầy quen thuộc với tất cả chúng ta, tuy nhiên í tai biết được
đến lịch sự đầy tranh cãi của nó. Vậy rút cuộc, thứ đồ ăn khiến cả thế giới ưa
chuộng này có nguồn gốc từ đâu.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhnI56HxdG22j4RkT3vbr4bUUAmMlS5tuZU7HaZevzTBtQbfwe6c3bGxG5iCVJSUcggsoQ7S13G3Bvu62uSNQkgfQ9j-V_8kKHKUHUdNgO7nlh_sKDIxz6PG3CeBnAsEz76IO7VnWoWzQZy/s1600/hamburger_01_tb.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhnI56HxdG22j4RkT3vbr4bUUAmMlS5tuZU7HaZevzTBtQbfwe6c3bGxG5iCVJSUcggsoQ7S13G3Bvu62uSNQkgfQ9j-V_8kKHKUHUdNgO7nlh_sKDIxz6PG3CeBnAsEz76IO7VnWoWzQZy/s1600/hamburger_01_tb.jpg" height="179" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
Hầu hết mọi người đều cho rằng
Hamburger có xuất xứ từ thành phố Hamburg của Đức, thế những ít tai biết rằng
nó đã xuất hiện từ trước đó khi người Mông Cổ sang xâm chiếm châu Âu vào thế kỷ
thứ 13, họ đã sáng tạo ra một loại bánh có thể ăn được ngay cả khi cưỡi trên lưng
ngựa; họ đã mang theo cả loại bánh này vào Moscow, dần dần công thức được lan
truyền thông qua đường biển và phát triển ở Hamburg của Đức. Từ đó tên gọi
Hamburger mới ra đời.</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="text-align: justify;">Vài nguồn tin khác lại cho rằng
cái tên Hamburger xuất hiện đầu tiên ở nước Mỹ vào năm 1834 tại một nhà hàng
Delmonico ở Newyork. Có thể có rất nhiều thông tin cho rằng thứ bánh kẹp này được
phát minh ra ở nhiều nơi khác nhau. Nhưng dù ai tìm ra nó cũng không quan trọng,
vì mọi người đều đồng ý rằng nó trở nên phổ biến từ những năm 1904. Vài năm sau
đó, đã trở thành món ăn cực kỳ được ưa chuộng tại chuổi cửa hàng White Castle.
Đến những năm 1950, hamburger lại trở thành biểu tượng của nước Mỹ khi hai an
hem Maurice và Richard McDonald mở cửa hàng MCD đầu tiên tại California vào năm
1948. Theo sau đó là Burger King, Wendy’s và Carl’s Jr. </span><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<o:p></o:p></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/16130075108246169910noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-709359093841346412014-12-08T11:44:00.002+07:002014-12-08T11:46:06.450+07:00Tôi nên uống gì trên đất nước của bạn<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em style="line-height: 15.45pt;"><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">"Sláinte!”</span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">“<em>Prost!”</em><o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">“<em>Skål!”<o:p></o:p></em></span></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">“Chạm ly”<o:p></o:p></span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">Chắc hẳn bạn đã nghe thấy những từ này không dưới một lần, mỗi
quốc gia đều có những thức uống đặc trưng truyền thống riêng, cho dù là bia,
rượu vang, rượu mạnh hay những đồ uống không có cồn như nước giải khát đều có
thể trở thành một nét đặc trưng cho nền văn hóa của địa phương nào đó.<o:p></o:p></span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">Nếu một vị khách nước ngoài tới Việt Nam và hỏi bạn: “tôi nên
uống gì cho có cảm giác thật Việt Nam đây?” thì bạn sẽ trả lời thế nào?. Giới thiệu
tới họ café Trung Nguyên đậm đà, chè Thái Nguyên ấm nóng hay cốc bia Hà Nội mát
lạnh. Tương tự vậy khi đi tới các vùng đất mới, các quốc gia khác trên thế
giới, chắc hẳn ai cũng mong mỏi được thưởng thức đồ uống đặc trưng phải không
nào? Thử cùng tìm hiểu xem, ở các quốc gia khác, đồ uống yêu thích của họ là gì
nhé.<o:p></o:p></span></em><br />
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;"><br /></span></em>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgTnImhEd9lpAmm-KyUsXKy5cLEG02wDZctovrT2AqIfscmof930Ou5cYlN2HiWHlS390fz5_o4fIVGEsIiJPEY4GIazT2b6qnazdq2m2nApW1Lp0bI6-qCWx8nq4sszKL2mQ1L-CyYr_yi/s1600/1-3625-1416284403.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgTnImhEd9lpAmm-KyUsXKy5cLEG02wDZctovrT2AqIfscmof930Ou5cYlN2HiWHlS390fz5_o4fIVGEsIiJPEY4GIazT2b6qnazdq2m2nApW1Lp0bI6-qCWx8nq4sszKL2mQ1L-CyYr_yi/s1600/1-3625-1416284403.jpg" height="179" width="320" /></a></div>
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;"><br /></span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;"><b>Brazil</b><o:p></o:p></span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">Khi tới đất nước Nam Mỹ này, bạn sẽ được thưởng thức loại đồ
uống nhiệt đới, rất tươi mang tên “Caiprinha”.Đây là một loại cocktail được làm
từ rươu rum cachaca, chanh và đường; nó được người dân Brazil rất ưa chuộng và
được sử dụng rộng rãi tại các nhà hàng, quán bar và nhiều hộ gia đình trong cả
nước. <o:p></o:p></span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<b><em style="line-height: 15.45pt;"><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">Thụy Điển</span></em></b></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">Tới Thụy Điển, bạn chắc chắn sẽ không thể bỏ qua loại rượu mùi
nấu bằng gạo mang tên “punsch”. Với lượng cồn từ 20% đến 30%, loại rượu này
mang tới một vị say và ngọt ngào đặc trưng, thường được uống cùng với đá. Vào
mùa đông, nó còn là sự kết hợp tuyệt vời cho món súp đậu.<o:p></o:p></span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<b><em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;"> </span></em><em style="line-height: 15.45pt;"><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">Mỹ</span></em></b></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">Root beer floats (được làm từ kem vani và đồ uống không cồn) là
thức uống được nhiều người Mỹ bình chọn là đồ uống đặc sản của quốc gia mình.
Khi được pha chế lên nó có hương vị của trái cây rất thơm ngon, có thể chinh
phục ngay bất cứ khách hàng nào khó tính nhất.<o:p></o:p></span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<b><em style="line-height: 15.45pt;"><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">Canada</span></em></b></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">Còn khi tới Canada, một ly Sortilege hoặc Coureur des Bois là sư
lựa chọn tuyệt vời, vì mang hương vị ngọt ngào dễ uống nên rất đượcc nữ giới ưa
chuộng.<o:p></o:p></span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em style="line-height: 15.45pt;"><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;"><b>Pháp</b></span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">Chắc hẳn những ai yêu mến nước Pháp đều không thể bỏ qua rượu
vang nơi đây, mỗi loại rượu đều được sản xuất tùy theo đặc điểm khí hậu của
từng vùng, theo từng loại trái cây, có những công thức và từng kiểu trữ rượu
riêng biệt. Không chỉ là một loại đồ uống được ưa chuộng, rượu vang còn được sử
dụng như một loại gia vị chế biến cho hương vị các món ăn thêm phần đậm đà, đặc
biệt là các món hả sản.<o:p></o:p></span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em style="line-height: 15.45pt;"><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;"><b>Đức</b></span></em></div>
<div style="background: white; line-height: 15.45pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0in; text-align: justify;">
<em><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;"> </span></em><em style="line-height: 15.45pt;"><span style="color: #505050; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 10.5pt;">Bia Đức từ lâu đã trở thành thương hiệu tầm cỡ thế giới. Tại
đây, gần như mỗi vùng, mỗi làng đều có ít nhất một nhãn hiệu bia riêng, có cả
các loại bia không cồn dùng làm đồ giải khát trong mùa hè. Sở dĩ bia Đức ngon
là do nguyên liệu phong phú và chất lượng tốt. Bang Bayern được mệnh danh là “thánh
địa bia” sản xuất nhiều hạt cây hoa bia và đại mạch.</span></em></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/16130075108246169910noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-31376575294656252192014-10-22T17:53:00.000+07:002014-10-22T17:53:05.379+07:00DU LỊCH LÀ BIẾN ĐỔI<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Giữa
việc dành phần lớn thời gian trong đời để đi du lịch đến tất cả những nơi mình
yêu thích và việc ‘nhốt’ mình trong khuôn viên trường đại học chỉ để nghiên cứu
những vấn đề khoa học cao siêu, bạn sẽ chọn thực hiện điều nào?<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Thực
tế cho thấy, đây vốn là một vấn đề hết sức nan giải, thậm chí có thể dẫn đến cuộc
tranh luận không có hồi kết. Bởi lẽ có không ít những sinh viên đại học vì phải
đối mặt với mức học phí ngày một tăng cao và vấn đề việc làm sau khi tốt nghiệp
đã phải đặt sách giáo khoa xuống, xách ba lô lên vai và đi. Nhưng cũng có một số
người cho rằng việc phải đánh cược cả tương lai của mình vào những chuyến du lịch
không có điểm dừng thì có phải là lựa chọn tốt?<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Bạn
đang phải giằng co giữa việc lựa chọn du lịch và học đại học? Hãy xem xét 6 bài
học từ du lịch mà không một trường đại học nào có thể dạy bạn dưới đây và tìm
ra cho mình hướng đi đúng đắn nhất nhé!<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">1) Bạn tài năng nhiều
hơn là bạn tưởng tượng<o:p></o:p></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Không ai có thể phủ nhận
điều này: Du lịch là biến đổi. Tất nhiên, không phải biến đổi một cách đơn giản
và sáo rỗng kiểu như “một chuyến du lịch châu Âu đã thay đổi cuộc sống của tôi
như thế nào”, mà tác động do du lịch mang lại là hữu hình và thậm chí là có ảnh
hưởng lâu dài đến cuộc sống của bạn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Du lịch có thể biến người
nội tâm thành hướng ngoại, đem lại niềm tin cho những người mất tự tin vào cuộc
sống, và là chất xúc tác hướng con người ta đến với giới hạn vật lý và tinh thần
của bản thân, giúp bạn có thể nhanh chóng thích nghi với những tình huống khó
chịu và không quen thuộc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Bạn muốn minh chứng?
Hãy đi du lịch!<o:p></o:p></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8HnYGNkgCPfZCdnw2dj_dMUCfW36Iv9fd8-4RRVyAqtzPXXiMoSkpNz1Bf6kr1T7lCy1ppTUt9hdwKPsf8eI7PjKCgVPYvU52vOwGbE-SXKF-AnMSdlSxAmdEpeKiarqYRKqCbNErQQM9/s1600/1.gif" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8HnYGNkgCPfZCdnw2dj_dMUCfW36Iv9fd8-4RRVyAqtzPXXiMoSkpNz1Bf6kr1T7lCy1ppTUt9hdwKPsf8eI7PjKCgVPYvU52vOwGbE-SXKF-AnMSdlSxAmdEpeKiarqYRKqCbNErQQM9/s1600/1.gif" height="227" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">2) ‘Nhân chi sơ tính bản
thiện’ – Tất cả mọi người đều là người tốt<o:p></o:p></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Cho dù bạn sống ở New
York, Dubai hay Karachi…, phàm là con người thì đều có những mong muốn cơ bản
giống nhau. Đều muốn chăm sóc cho gia đình và bạn bè của mình, cũng như đều
luôn tìm cách bảo vệ những người thân yêu nhất của mình. Bất cứ ai cũng muốn cố
gắng cải thiện cuộc sống của chính mình, và điều quan trọng nhất: Tất cả những
gì chúng ta làm ít nhất là VÌ NGƯỜI KHÁC.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Du lịch giúp bạn nhận
ra rằng: Chúng ta sống ở trên đời bị ràng buộc bởi nhiều điểm tương đồng hơn là
xa cách bởi sự khác biệt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Cái thiện bao giờ cũng
mạnh mẽ hơn, và phổ biến hơn so với cái ác. Hãy tự mình khám phá chính mình và
đi du lịch để biết rằng người tốt luôn ở xung quanh ta.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">3) Bạn chỉ là một hạt
cát nhỏ trong lòng đại dương mênh mông<o:p></o:p></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Ở trường đại học, bạn
có thể cảm thấy rằng cuộc sống của mình đặc biệt. Bạn sẽ được cha mẹ, giáo
viên, bạn bè và sau đó là đồng nghiệp (sau khi bạn ra trường và có việc làm)
làm hết sức mình để nhắc nhở bạn rằng cái gì là quan trọng trong cuộc sống. Tuy
nhiên, du lịch giúp bạn tự khám phá chính mình, giúp bạn nhận ra đâu là giới hạn
của bản thân. Giai đoạn đầu có thể sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng một thời gian
sau khi đã “quen” với du lịch, nó sẽ khiến bạn thực sự nhận ra rằng bạn nhỏ bé
như thế nào trong một thế giới rộng lớn như ngoài kia.<o:p></o:p></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgfa8cpAKdqr8mdzFarcbUBzH-uS4AB02xUaWb_l1GJxg-yQSupFuyjvT5wUhkl7L8CqNSTa6Bv8U0UZx8AfmyRpK19CxD_MWricbq08Ob6wRXzZyP4oWZ8Cy8HKO4595R1ynruO2ptQlU8/s1600/3.gif" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgfa8cpAKdqr8mdzFarcbUBzH-uS4AB02xUaWb_l1GJxg-yQSupFuyjvT5wUhkl7L8CqNSTa6Bv8U0UZx8AfmyRpK19CxD_MWricbq08Ob6wRXzZyP4oWZ8Cy8HKO4595R1ynruO2ptQlU8/s1600/3.gif" height="320" width="215" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Bạn chỉ là một hạt bụi
trong một vũ trụ vô hạn. Hãy chấp nhận nó và bạn sẽ thấy nó không phải là quá tệ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">4) Không phải cái gì
cũng giống như khuôn mẫu<o:p></o:p></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Thông thường, xem nhiều
các bộ phim Hollywood sẽ mang đến cho bạn những cảm xúc tiêu cực. Bạn sẽ cho rằng
đa số người Nga đều là nhân vật phản diện, hay tất cả các sinh viên đại học Mỹ
đều nghiện rượu, hay tất cả những người Úc đều là thợ săn cá sấu chuyên nghiệp…
Tuy nhiên, du lịch giúp bạn xóa tan định kiến đó. Chỉ cần bạn bỏ thời gian đi
lang thang xung quanh tất cả những nơi bạn đặt chân đến, bạn sẽ khám phá ra rằng
không phải tất cả người Đức đều tỏ ra nghiêm trọng, không phải tất cả người dân
Canada đều lịch sự, cũng như không phải tất cả phụ nữ Thụy Điển đều là siêu mẫu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">5) Thế giới rộng lớn và
là một nơi rất an toàn<o:p></o:p></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Có thể những tin tức thời
sự về những cuộc chiến tranh dân sự, cuộc đấu tranh vũ trang hoặc các cuộc tấn
công khủng bố… trên truyền hình khiến bạn lo lắng về thế giới đa dạng ngoài
kia. Tuy nhiên thực tế không hoàn toàn như vậy và bạn hoàn toàn có thể lên kế
hoạch cho một chuyến du lịch đến những nơi như Thổ Nhĩ Kỳ, Israel hay Indonesia
ngay từ bây giờ với những người thân yêu của mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Bên cạnh đó bạn cũng
nên tin tưởng rằng, có những tin tức xấu, thì đâu đó vẫn có những tin tức tốt.
Đừng nghe những lời xúi giục kiểu “không nên ra khỏi vùng an toàn của mình”, mà
hãy tự mình bước ra khỏi giới hạn của chính mình, tự mình khám phá những điều
hay, điều tốt, điều tuyệt vời vẫn luôn hiện diện ngoài kia. Chỉ đơn giản là hãy
bước ra ngoài và tìm thấy chúng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<b><i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">6) Bất cứ ai cũng có thể
tạo nên sự khác biệt<o:p></o:p></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Rất khó để một người
bình thường như tất cả chúng ta tạo nên sự ảnh hưởng tích cực đến người khác. Một
Mạnh Thường Quân có nhiều tiền có thể bỏ ra hàng chục triệu đô la cho các tổ chức
từ thiện, nhưng chúng ta thì sao?<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Du lịch cho bạn thấy rằng
tiền đôi khi không phải là tất cả. Có thể chỉ cần những cử chỉ nhỏ cũng làm nên
chuyện và mang đến một cái gì đó thực sự có ý nghĩa. Bạn cũng sẽ nhận thấy rằng
không cần phải giúp đỡ tất cả mọi người hay phải giải quyết tất cả các vấn đề của
thế giới thì bạn mới khác biệt. Sự khác biệt của một người đôi khi đến xuất hiện
tại một thời điểm, thậm chí sự khác biệt nhỏ cũng có thể trở thành vĩ đại.<o:p></o:p></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-70795922332025014012014-09-30T20:37:00.000+07:002014-09-30T20:37:46.598+07:00BẠN CÓ THỂ HỌC NGOẠI NGỮ NGAY CẢ TRONG NHỮNG GIẤC MƠ<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 150%;">Việc học tập trong giấc
ngủ vốn là điều không tưởng, vì đó là lúc mà cơ thể chúng ta chìm sâu vào những
giấc mơ và ở trong trạng thái vô thức, tuy nhiên với những kết quả nghiên cứu đầy
bất ngờ của những nhà khoa học người Thụy Sĩ đã chứng minh cho chúng ta thấy rằng
“Hoàn toàn có thể học Ngoại ngữ ngay cả trong những giấc mơ”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 150%;">Những nghiên cứu này đã
được công bố trên tạp chí Cerabral Cortex bởi trung tâm khoa học Quốc gia Thụy
Sĩ, họ đã khẳng định rằng “Việc nghe những từ mới hoặc những đoạn hội thoại bằng
tiếng nước ngoài sẽ giúp bạn ghi nhớ 1 cách dễ dàng và củng cố bộ nhớ từ vựng của
bạn 1 cách nhanh chóng.” Khi áp dụng phương pháp này, bạn có thể nhận ra và viết
1 cách đơn giản những từ vựng tưởng chừng bạn chưa bao giờ nhìn thấy hay nghe
thấy, tuy nhiên sự thật là, chúng đã đi vào trí nhớ của bạn qua những lần nghe
trong mơ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhJ6LBILiDhQiYpSegBHD4-YAKjDUiNODBymN6ZbACzy__inKqha-i218zXpDC7BV6fOMpTB_29EggZ95Jn63JEyQohgB_ty1qKCXHUYZfffa4rYDjKwrbmD8P-ef0x1OGVmBt1DbLYilIa/s1600/RTR330PN.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhJ6LBILiDhQiYpSegBHD4-YAKjDUiNODBymN6ZbACzy__inKqha-i218zXpDC7BV6fOMpTB_29EggZ95Jn63JEyQohgB_ty1qKCXHUYZfffa4rYDjKwrbmD8P-ef0x1OGVmBt1DbLYilIa/s1600/RTR330PN.jpg" height="212" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 150%;">Trong 1 nghiên cứu chứng
minh của nhà khoa học Björn Rasch, 60 sinh viên nói <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">tiếng Đức</a> đã được yêu cầu học
những từ vựng tiếng Hà Lan mà họ chưa bao giờ nhìn thấy vào lúc 10 h đêm. Nhóm
60 người sẽ được chia là 2 nhóm nhỏ hơn, 1 nhóm sẽ được đi ngủ và nghe băng ghi
âm những từ vựng này, nhóm còn lại sẽ được thức để nghe và học từ. </span><span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 150%;"> </span><span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 150%;">Nhóm thứ nhất được đánh thức dậy vào lúc 2h
sáng, và tất cả 60 sinh viên đều được kiểm tra lại về khả năng ghi nhớ từ mới.
Và kết quả đi ngược lại với dự đoán thông thường, 30 sinh viên vừa ngủ vừa nghe
từ đã ghi nhớ nhanh hơn và rõ ràng hơn những từ mới tiếng Hà lan mà họ được học.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 150%;">Nghiên cứu này cũng được
đăng trên Wired.co.uk và cho thấy rằng,
nhóm 30 sinh viên vừa thức vừa học từ mới học không hiệu quả vì họ bị thiếu ngủ,
khiến mất tập trung. Các nhà khoa học đã làm phép thử và đo điện não đồ tại vị
trí thùy đỉnh của nhóm 30 sinh viên không ngủ, vị trí thùy đỉnh của họ không hoạt
động nhiều do thiếu ngủ - trong khi đó đây là 1 vị trí quan trọng trong việc xử
lý ngôn ngữ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 150%;">Tuy nhiên điều này dĩ
nhiên không giống như việc bạn học tiếng Pháp bằng cách bật chiếc đĩa CD cả đêm
chạy với 1 câu “comment ça va?’’ nhưng sáng hôm sau ‘‘omelette du fromage’’ là
câu mà bạn nhận được ở trên môi, nghiên cứu này chỉ chứng minh rằng, học ngoại
ngữ khi ngủ sẽ giúp bạn lưu trữ thông tin 1 cách nhanh hơn. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 150%;">Trong thực tế, cũng đã
có 1 nghiên cứu vào năm 2012 của viên nghiên cứu khoa học Weizmann, thử nghiệm
khả năng lưu nhớ mùi hương khi ngủ của con người, kết quả cũng gần như tương
đương với việc học ngoại ngữ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 150%;">Các nhà khoa học một lần
nữa đã khẳng định lại rằng “Việc tiếp nhận thông tin kéo dài suốt trong quá
trình hoạt động của cơ thể, ngay cả khi bạn ngủ. đấy là quá trình tiếp nhận kiến
thức 1 cách vô thức. Đó là lý do vì sao con người biết được nhiều thông tin khi
tỉnh dậy”. <o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 150%;">Dịch</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-84475055375385211972014-09-22T08:47:00.001+07:002014-09-22T08:47:30.093+07:00GAP YEAR - TRẢI NGHIỆM MÀ BẠN NÊN TRẢI QUA<div style="text-align: justify;">
Gap year là gì?</div>
<div style="text-align: justify;">
Gap year thường là 12 tháng mà bạn quyết định “nghỉ giữa hiệp” trong một quá trình học tập hay làm việc, cho phép bạn tìm đến những kế hoạch khác biệt (so với cuộc sống thường ngày). Đối tượng “gap year” nhiều nhất có lẽ là sinh viên cuối cấp 3, trước khi vào Đại học. Tiếp theo là lực lượng sinh viên tốt nghiệp Đại học nhưng chưa muốn “lao” vào thế giới công sở ngay lập tức, thay vào đó là muốn dành thời gian cho những thú vui, đam mê của bản thân.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tóm lại, “gap year” là một quá trình nối liền giữa trường cấp III và Đại học, giữa Đại học và công việc hay giữa những bước nhảy việc khác nhau, hoặc đơn giản bạn muốn dừng lại 1 chút giữa những năm học đại học để trải nghiệm và tích lũy thêm kinh nghiệm.</div>
<div style="text-align: justify;">
Những cách gọi khác của “gap year” là pathway, prep-year, leap year, defer year, bridge-year, drop year, year out, year off, overseas experience (OE) hay foundation year.</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiFyWfecLWr9gTEjUIOl_su_FV3ojtUViM6lgNiGDh5zaqmCsod33wZodZZmmyN31yNX_AR-Za1PQAKPHINEjYunFHflY9q3TzSnVcxV5_OZO36Rdve37lNfoiT1BS5aPY5tvMjoJdwqHZu/s1600/Gap-Year.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiFyWfecLWr9gTEjUIOl_su_FV3ojtUViM6lgNiGDh5zaqmCsod33wZodZZmmyN31yNX_AR-Za1PQAKPHINEjYunFHflY9q3TzSnVcxV5_OZO36Rdve37lNfoiT1BS5aPY5tvMjoJdwqHZu/s1600/Gap-Year.png" height="192" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
4 loại gap year phổ biến:</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
1, Gap year làm việc</div>
<div style="text-align: justify;">
Gọi là gap year công việc bởi những “mối lợi” thu vào đều rất thiết yếu cho công việc của bạn sau này: tích lũy kỹ năng, tiết kiệm tiền của và bắt đầu xây dựng mạng lưới quen biết mới. Nếu bạn quyết định kết hợp chuyến đi làm việc với đi du lịch đây đó, trải nghiệm sẽ cho phép bạn phát triển kỹ năng “sống sót” trong môi trường liên văn hóa, khả năng ngôn ngữ và phát triển hiểu biết về văn hóa địa phương.</div>
<div style="text-align: justify;">
Những công việc làm thêm bán thời gian với các yêu cầu kỹ năng không quá chuyên sâu thường khá dễ tìm. Nếu không, bạn cũng có thể thử đi thực tập hoặc đi làm nguyên một năm trời. Những công việc gap year điển hình gồm có:</div>
<div style="text-align: justify;">
* Giảng dạy hay hướng dẫn các hoạt động ngoài trời (lặn, lướt sóng, thả diều, nhảy bungee, trượt tuyết… )</div>
<div style="text-align: justify;">
* Dạy tiếng Anh (hoặc một thứ ngôn ngữ mà bạn thông thạo)</div>
<div style="text-align: justify;">
* Làm việc trong ngành nông nghiệp (trồng cây…)</div>
<div style="text-align: justify;">
* <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2013/03/aupair-la-gi.html" target="_blank">Tham gia chương trình Aupair</a></div>
<div style="text-align: justify;">
* Hướng dẫn viên du lịch/ Điều hành tour</div>
<div style="text-align: justify;">
* Nhân viên bảo trì</div>
<div style="text-align: justify;">
* Công việc hành chính, văn phòng</div>
<div style="text-align: justify;">
* Chăm sóc khách hàng, Du lịch khách sạn, nhà hàng</div>
<div style="text-align: justify;">
* Phát triển cộng đồng</div>
<div style="text-align: justify;">
* Khuyến mãi, Bán lẻ và nghiên cứu thị trường</div>
<div style="text-align: justify;">
* Chăm sóc trẻ em </div>
<div style="text-align: justify;">
* Bảo tồn và phát triển bền vững</div>
<div style="text-align: justify;">
Dĩ nhiên là bạn cần phải có được thị thực hay giấy phép làm việc để được làm việc ở nước ngoài, thế nên bạn cần tìm hiểu về những loại thị thực chuyên để đi làm việc ngắn hạn.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
2, Gap year tình nguyện viên</div>
<div style="text-align: justify;">
Trải qua một năm trời làm tình nguyện sẽ giúp bạn phát triển nhiều khả năng cộng đồng, cho phép xây dựng mạng lưới quan hệ và có thể hứa hẹn mang đến bạn một công việc có trả lương về lâu về dài.</div>
<div style="text-align: justify;">
Những công việc tình nguyện thường được rao tin bởi các tổ chức từ thiện, các dự án nước ngoài, tổ chức phi chính phủ… và các vai trò phổ biến gồm có hành chính, gây quỹ, tổ chức sự kiện, chăm sóc, chơi đùa với trẻ, pháp lý, giảng dạy, bảo tồn và cả thám hiểm.</div>
<div style="text-align: justify;">
Nếu muốn đi làm từ thiện ở nước ngoài, bạn nhớ ngó nghiêng các chương trình thực tập quốc tế. Một số chương trình có thể sẽ đòi hỏi một khoản tiền tham gia, còn một số chương trình sẽ hoàn toàn “miễn phí”.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
3, Gap year của “những đôi chân cột bong bóng”</div>
<div style="text-align: justify;">
Rất nhiều sinh viên dành ra cả một năm trời để du hý, hoặc một mình, hoặc với cả nhóm bạn. Các trang mạng Xã hội dành cho giới gap year là nơi mang lại cho bạn nhiều thông tin, ý tưởng, lời khuyên quý giá. Một số trang còn giúp bạn tìm kiếm các chỗ trọ giá rẻ tại nhiều quốc gia khác nhau, thậm chí còn có các chương trình khuyến mãi cho sinh viên.</div>
<div style="text-align: justify;">
Việc đi du lịch trong khu vực địa phương cũng là một phương án với nhiều lợi thế: bạn sẽ chi ít tiền hơn cho chi phí di chuyển, dễ dàng hơn trong khâu tìm việc làm thêm và đôi khi còn tận dụng được sẵn những mối quan hệ trước đó.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
4, Gap year của “đội” ham học</div>
<div style="text-align: justify;">
Nói là “nghỉ học để đi chơi” nhưng không có nghĩa là bạn hoàn toàn “cắt đứt” sự liên kết với trường lớp trong thời gian này. Nếu muốn, thử theo đuổi các khóa học ngắn hạn vào mùa hè, tham gia các chương trình học trao đổi cũng là một cách học “đổi gió” rất hay. Rất nhiều trường Đại học cũng đề xuất các khóa học nâng cao kỹ năng như văn phòng, tin học và thương mại, hoặc cho phép sinh viên tăng cường hiểu biết trên các lĩnh vực ngoại ngữ, nghệ thuật, âm nhạc, kịch, thể thao…</div>
<div style="text-align: justify;">
Có một điều cần lưu ý là những gap year học tập kiểu này sẽ yêu cầu bạn phải chuẩn bị học phí, sinh hoạt phí, phí Internet, chỗ ở, chi phí ăn uống và cả chi phí dịch chuyển.</div>
<div style="text-align: justify;">
Làm thế nào để gây quỹ cho một gap year?</div>
<div style="text-align: justify;">
Một số ý tưởng giúp bạn làm dày túi tiền trước khi lên đường</div>
<div style="text-align: justify;">
• Làm việc dành dụm trước chuyến đi</div>
<div style="text-align: justify;">
• Làm việc trong suốt chuyến đi</div>
<div style="text-align: justify;">
• Mở một tài khoản tiết kiệm chỉ dành riêng cho chuyến đi</div>
<div style="text-align: justify;">
• Gây quỹ từ các hoạt động, sự kiện do chính mình tổ chức</div>
<div style="text-align: justify;">
• Kêu gọi đóng góp từ gia đình, bè bạn</div>
<div style="text-align: justify;">
• Bán lại những món bạn không còn dùng đến nữa</div>
<div style="text-align: justify;">
• Vay mượn từ chính phủ/tổ chức…</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nguồn: Topuniversities</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-57623131675843311762014-09-21T11:45:00.001+07:002014-09-21T11:45:49.846+07:00ĐỪNG CHIA TAY NHAU Ở HAMBURG<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; text-align: justify;">
Tôi trở lại Hamburg vào những ngày đầu năm khi nắng vẫn còn
nhảy múa trên đỉnh đầu và mưa thỉnh thoảng hồn nhiên rơi vài giọt như cô thiếu
nữ lúc giận dỗi người yêu, nhưng cái nồng nàn của Hamburg thì dường như vẫn còn
nguyên nơi đó, dẫu bước chân người bây giờ xa lắm đã thật xa. Hamburg hơn một
năm sau ngày chúng tôi mỗi người đi những đoạn đường dẫn về phía không nhau vẫn
là cô gái xinh đẹp vẹn nguyên như thuở nào, chỉ có chúng tôi thì đã khác xưa
nhiều lắm. Kỉ niệm đã nhạt phai khi người ta không còn bên nhau nữa, nhưng kí
ức về những ngày điên loạn trong một chiều mưa giông bão cùng T chạy lên tháp
nhà thờ thành phố rồi lang thang suốt đêm trên nẻo đường thân thuộc vẫn khiến
tôi mỉm cười mỗi khi nghĩ lại. Ngày đó, vào những năm tháng đó, khi đã sống hết
mình cho một thời tuổi trẻ, người ta thường không tiếc nuối những tháng ngày
sau đó. Để rồi hôm nay, khi đứng trước hồ Alster lộng gió và dũng cảm đối mặt
với quá khứ, bình yên đi qua con đường cũ, tôi thấy lòng dịu vợi và mọi thứ
bỗng nhẹ tênh, hệt như lời nhắn của T hôm nào trong ngày chúng tôi chia lối:<span class="apple-converted-space"><i> </i></span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEir_MSOOS_uXg697YgDP4iAmzQ9M3UPQZfJm1wHoSBhMPgwUXzibh2WC_cBfi1dxGg95-j7JRXKFezAyAMzhJJu3U6hR2CfyJqy_JsoC4fbKC9s2HUz6xaAcuw__qHHy70NwILfI2PeqtIF/s1600/Hamburg.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEir_MSOOS_uXg697YgDP4iAmzQ9M3UPQZfJm1wHoSBhMPgwUXzibh2WC_cBfi1dxGg95-j7JRXKFezAyAMzhJJu3U6hR2CfyJqy_JsoC4fbKC9s2HUz6xaAcuw__qHHy70NwILfI2PeqtIF/s1600/Hamburg.jpg" height="213" width="320" /></a></div>
<em>“Cảm xúc rồi sẽ dần lắng
xuống như ánh hoàng hôn đang tắt trên bến cảng, nhưng kỷ niệm thì vẫn lung linh
như mặt biển bạc, một cảm giác nửa ngọt ngào, nửa luyến tiếc. Trong veo và xanh
ngắt như bầu trời nơi xa. Gói lại kỷ niệm chẳng phải là để quên, chỉ là để hành
trang thêm gọn nhẹ trên con đường phía trước thôi, miễn là mình vẫn mang theo
những gì tốt đẹp là được. Hãy để thời gian bao bọc lại những gì tốt đẹp nhất. Ở
nơi nào đó, gió vẫn rì rào…”.</em><span class="apple-converted-space"><i> </i></span>Kỉ
niệm có là gì nữa đâu khi người ta không còn bên nhau nữa. Và tôi cũng biết, sẽ
chẳng bao giờ chúng tôi cùng nhau quay trở lại nơi ấy để lang thang phố đêm
trên những con đường thênh thang lộng gió hay ngồi bên nhau trong ánh nến ấm
nồng từ trong quán “Schönes Leben” (Cuộc sống tươi đẹp) để nói với nhau về ngày
hôm qua và ngày hôm nay nữa. Nhưng tôi tin, khi nghĩ về Hamburg, mỗi người
chúng tôi đều có thể mỉm cười bởi những ngày đã từng “phải lòng” nhau rất thật.
Thế thôi! Tôi biết, nỗi buồn năm ấy bây giờ đã hòa vào dòng chảy của thời gian.
Và tôi – cô gái của ngày hôm nay cũng đã biết chọn cho mình những niềm vui
nhiều hơn, biết tự phủi tay đứng dậy mỗi khi vấp ngã và biết tự mỉm cười trước
những vết thương đau.<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
Bao nhiêu thời gian đã trôi qua, dẫu chưa một lần sống trọn
vẹn cùng Hamburg suốt bốn mùa hoa nở, nhưng tôi yêu cái thành phố này đến kì
lạ. Yêu như chưa bao giờ yêu nhiều hơn thế. Hamburg mùa xuân hoa nở khắp nơi,
bất cứ nơi nào bạn đi qua cũng đều thấy những giỏ hoa treo lơ lửng. Mùa hạ thì
quá tuyệt vời vì vừa có hồ, có cảng, có công viên…bạn tha hồ đắm chìm mình
trong khoảng không giữa bầu trời rộng lớn. Mùa thu, lá vàng rải khắp lối người
đi, nắng ngọt ngào trong tiết trời se se lạnh và mùa đông, tuyết phủ trắng
những con đường, hồ Alter đóng băng và bạn hoàn toàn có thể có một ngày thú vị
để trượt băng trên hồ. Bốn mùa Hamburg lúc nào cũng đẹp và xinh, nhưng có lẽ
phải ở đây một thời gian thật lâu mới có thể cảm nhận được hết cái hồn của
thành phố này. Còn gì tuyệt vời hơn khi được tới đây, thưởng thức ly trà và ăn
bánh Franzbrötchen chỉ có ở Hamburg.<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
Xinh đẹp và kiêu sa, Hamburg cũng là thành phố có rất nhiều
những lễ hội, đặc biệt là vào mùa hè: Lễ hội hoa anh đào, lễ hội đường phố,
Elbjazz, Dom, sinh nhật cảng. Nơi đây cũng là điểm dừng chân của những con tàu
lớn như Queen Mary, Aida. Nhớ lần đầu tiên khi được tận mắt chứng kiến con tàu
khổng lồ Queen Mary ghé thăm Hamburg, tôi háo hức tới tận nơi để xem „mặt mũi“
nàng công chúa này như thế nào, cố bon chen vào dòng người để chụp cho bằng
được một bức ảnh, dù lúc đó cũng chẳng biết để làm gì. Phút giây đứng nhìn nàng
Queen Mary cập bến, cũng là lúc trong đầu tôi hình dung ra Jack và Rose đứng
trên mũi tàu Titanic, giang rộng vòng tay đón những cơn gió của đại dương và
chợt ước: Biết đâu, sẽ có một ngày…<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
Tuổi trẻ đúng là luôn có những ước mơ thật hồng!<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
Hamburg quyến rũ tôi không chỉ là những lễ hội, những con
đường, những khu phố, dòng sông, mà còn là những công viên xanh ngắt. Nào là
Botanischer Garten, Stadtpark hay Planten und Blomen. Nhớ những ngày cuối tuần
mấy đứa chúng tôi thường rủ nhau vào đây chụp ảnh, đi dạo hay ngồi bệt trêm
thảm cỏ trước khu vườn Nhật Bản vừa ăn bánh, vừa chơi cờ và lắng nghe những
khúc nhạc của thiên nhiên. Có một điều đặc biệt ở công viên này, đó là vào mùa
hè, khi trời bắt đầu tối, chính xác là lúc 22h, bạn có thể vào đây nghe nhạc
nước và ánh sáng miễn phí.<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
Dĩ nhiên, đến Hamburg thì không thể không ghé thăm khu phố
Đèn Đỏ nổi tiếng St. Pauli – nơi mà tôi vẫn thường dẫn các bạn của mình đến đây
cho biết, vì quả thực đối với nhiều người „đến Hamburg mà không ghé Reeperbahn
hay St.Pauli thì chưa thực sự chạm đất Hamburg“, nhiều người bạn vẫn bảo với
tôi như thế. Vậy nên, nhiệm vụ quan trọng của tôi là dẫn bạn đi đâu thì đi, tối
vẫn phải dừng chân ở Reeperbahn…cho biết, không uổng công lặn lội đường xa lên
Hamburg. Có lần Mắm Tôm đến thăm tôi, tôi dẫn anh chàng đến đó và giới thiệu
con đường Herbertstrasse – nơi mà chỉ có đàn ông mới được phép đi vào trong.
Anh chàng dụ tôi „hóa thân“ vào cùng nhưng tôi sợ chết nên đứng ngoài, một mình
chàng vào trong. Đợi mãi không thấy chàng đi ra, tôi nhắn tin thăm dò, chàng
nhắn lại: „Em đi chơi tiếp đi nhé, lát nữa quay lại đón anh. Anh bị lạc lối
trong này rồi“. Biết là anh chàng đùa nhưng tôi vẫn…bỏ đi thật, lúc chàng đi ra
không thấy tôi đâu, gọi điện kêu gào thảm thiết: „Em đang ở đâu, mau quay lại
cứu anh với“. Tôi phá lên cười: „Đáng kiếp!“. Lúc gặp nhau, biết tính tôi tò
mò, anh chàng hí hửng kể: „Ôi, trong đó toàn những cô nàng xinh đẹp không thôi
em ah, hấp dẫn vô cùng. Anh còn thấy cả một cô nàng Châu Á nữa cơ, nhưng không
biết là gái Tàu hay gái Việt“. Tôi ỡm ờ: „Nếu là gái Việt chắc giờ này anh vẫn
còn trong đó nhỉ? Em biết anh mê gái Việt mà“. Bị tôi đá đểu, anh chàng giật
nhẹ bím tóc tôi rồi quay sang hỏi: „Này Nước Mắm, hỏi thật nhé. Nếu ở Việt Nam
mà nghề „bán hoa“ cũng hợp pháp thế này, em có nghĩ là…“. Bỏ lửng câu hỏi (có
lẽ vì sợ tôi mắc cỡ), anh chàng dò thái độ trên nét mặt của tôi xem tôi phản
ứng thế nào nhưng khi thấy tôi tỉnh bơ trả lời: „Nếu Việt Nam hợp pháp hóa nghề
„bán hoa“, hẳn sẽ có một sự thay đổi lớn về nền du lịch, nhưng em nghĩ điều này
sẽ không bao giờ có thể xảy ra ở đất nước của em, ít nhất là trong vài chục năm
tới“. Suốt đoạn đường sau đó, chúng tôi vừa đi dạo, vừa trao đổi với nhau về
cuộc sống của những cô nàng mặc bikini đừng sau các khung cửa kính, những cô
gái mặc quần Jean đứng ngoài đường sẵn sàng chặn ngang bất cứ một anh chàng nào
đi một mình trên phố. Rất nhiều câu hỏi chạy ngang trong luồng suy nghĩ của
tôi, nhưng mãi mãi không bao giờ có lời giải đáp.<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
Tuổi trẻ thường thích sống ở một thành phố trẻ trung, hiện
đại như Hamburg. Nhưng tôi yêu Hamburg không hẳn vì lẽ đó mà bởi tôi tìm thấy ở
Hamburg một góc bình yên cho riêng mình. Bao nhiêu ngày tôi quấn chăn nằm ngủ
trong tiếng mưa ru và rấm rứt khóc. Bao nhiêu khoảnh khắc tôi lặng mình trong
những sớm ban mai nằm nghe những khúc tình ca của Trịnh và nhớ đến những lời
ông nói năm xưa: “Khi người ta trẻ, người ta nghĩ có thể dễ dàng từ bỏ một
mối tình. Vì người ta nghĩ rằng những hạnh phúc, những điều mới mẻ nhất sẽ đến
trong tương lai. Cũng có thể. Nhưng người ta đâu biết rằng những gì ta mong
muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời”. Bao nhiêu năm rồi, tôi vẫn cứ mãi
trăn trở về những nỗi niềm, về những con người đã đến, ở lại và đi. Để rồi
không ít đôi lần, vẫn tự hỏi nếu những con người ấy không rời bỏ mình mà đi thì
bây giờ liệu mình có cứng rắn và nghị lực được như ngày hôm nay không? Hóa ra
đằng sau những cái đã mất đi thì những điều ta âm thầm nhận được cũng có ít gì
đâu, chỉ là rất lâu sau này tôi mới nhận ra điều đó. Đằng sau chiếc áo lấp lánh
mà biết bao nhiêu người đã khoác vào cho Hamburg, tôi vẫn chỉ thấy chiếc áo len
ấm áp trên bờ vai Hamburg mà thôi. Là tôi cảm nhận thế. Thành phố này đã mang
đến cho tôi những khoảng lặng không bao giờ có thể viết được thành lời. Đó là
một ngày nồng gió nép mình phía sau dàn hoa hồng đứng nhìn người đàn ông từ
Serbien đang ngồi chơi guitar trên đường phố với một cảm giác say mê. Đó là một
buổi sáng Chủ nhật cùng bạn bè đi chùa và đã để nước mắt mình rơi khi thấy một
người đàn ông đứng lặng lẽ ở trong một góc căn phòng, cúi đầu trước Phật. Hình
như trái tim ông đang ấp ủ một nỗi đau không thể nói nên lời. Hay có khi là
buổi chiều mùa hè lang thang ra Landungsbruecke, bước lên con tàu số 62 rồi
lặng yên ngồi bên chiếc bàn tròn đi dọc dòng sông Elbe, ngắm nhìn những con tàu
chở hàng khổng lồ hay ngắm hoàng hôn từ trên tàu. Lúc quay trở lại thì xuống
bến Dockland rồi trèo 136 bậc thang ngắm nhìn thành phố về đêm. Có một điều nữa
luôn làm cho tôi cảm thấy mình là một người may mắn và hạnh phúc, đó là nơi đây
vẫn luôn có một người bạn lặng lẽ đi dạo cùng tôi, dẫn tôi đi qua những con
đường thơ mộng thơm mùi của gió và lắng nghe tôi nói, tôi cười. Nhờ có bạn mà
tôi biết thêm được những góc này, góc kia của Hamburg và mỗi lần như thế, tôi
lại thấy thêm yêu Hamburg nhiều hơn, yêu cái thành phố nồng nàn màu xanh của
đất trời và yêu lắm những bản tình ca ngày đêm tôi vẫn hát.<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
Sau này khi đã rời Hamburg, tôi vẫn tới đây thường xuyên nhất
có thể và không lần nào là không muốn ghé vào quán cafe Alster Pavillon nằm
ngay bên hồ Alster cùng bạn bè, chỉ để nhâm nhi ly capu rồi hàn huyên về cuộc
sống. Dù yêu thích sự trầm lặng trong cuộc sống nhưng cũng có lúc cái nổi loạn
trong tôi lại trào dâng, nhất là khi dừng chân ở Hamburg. Tôi thích Alster
Pavillon vì nó có chút gì đó international, vì sự ấm cúng và cả sự ồn ào của nó
nữa. Mùa đông hay trong những ngày mưa, bạn có thể ngồi nhìn những hạt mưa rơi
bay bay ngoài khung cửa, nhìn những nàng thiên nga bơi qua bơi lại trước hồ,
hay như tôi, điên rồ đến mức ngồi đếm xem có bao nhiêu tàu hỏa chạy qua cây cầu
Lombardsbrücke. Nhưng tôi vẫn thích tới đây nhất vào mùa hè, thời tiết dễ chịu,
còn gì tuyệt vời hơn khi được ngồi ngoài trời đọc sách, nghe gió thở trên từng
góc phố và nhìn những vạt nắng chiều hòa mình trong dòng nước. Hồi hẹn hò Andy
học tiếng Anh, tôi cũng chọn nơi này vì nó nằm ngay trung tâm, tiện lợi, lãng
mạn và một lý do sâu xa hơn nữa là hồi đó tôi phải lòng anh bồi bàn ở đây nhưng
đến tên anh chàng tôi cũng không biết, phải lòng theo kiểu sét đánh mà, may hôm
đó vẫn còn lê lết được về đến nhà. Vậy mà những lần sau đó, chính xác hơn là
sau cái lần tôi viết cho anh chàng một tờ giấy nhỏ „You have a nice smile“ và
đặt dưới đáy ly sau khi đã trả tiền rồi quay gót bước đi, lúc ngoái lại thấy
anh đang cầm mảnh giấy đó trên tay và mỉm cười, tôi đã không còn gặp lại anh
nữa. Nhưng khoảnh khắc yêu thương đó, có lẽ sẽ không bao giờ quay trở lại.
Nhưng tôi vẫn thầm cảm ơn nụ cười của người con trai xa lạ ấy. Hóa ra trong
muôn vàn những điều tốt đẹp trong cuộc sống, một nụ cười cũng đủ làm cho con
người ta hạnh phúc.<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
Nếu bạn đến Hamburg vào cuối tuần, thì đừng quên ghé
Fischmarkt (chợ cá) nằm ngay bên cảng vào mỗi sáng Chủ Nhật. Ở đây, bạn sẽ được
đi chợ theo kiểu ở Việt Nam, được trả giá và sẽ được những người bán hàng đon
đả mời chào với những lời ngọt ngào nhất. Là chợ cá thì dĩ nhiên là..bán cá,
nhưng ngoài cá ra bạn có thể mua cua, sò, mực, rau tươi, hoa quả, quần áo, hoa
hòe đủ các loại với giá cực kì rẻ. Đi chợ xong cũng là giờ ăn sáng, bạn có thể
thưởng thức ngay tại chỗ món bánh mỳ kẹp cá nổi tiếng và thơm lừng ở các quầy
hàng nhỏ ở đây, vừa ăn vừa ngắm mặt trời mọc từ phía khu Elbphiharmonie. Hồi
mới về Hamburg ở, lần nào tới đây, kiểu gì lúc về tôi cũng khuân một đống rau
và hoa quả về. Muốn có đồ tươi và ngon, bạn phải chịu khó dậy sớm vì lúc đó chợ
cá cũng còn thưa người, tầm 6-7h là bắt đầu nhộn nhịp và sẽ có những đoạn bạn
không thể nhích nổi một bước chân. Sau này, tôi vẫn thường hay đi chợ cá, nhưng
không có nhu cầu mua nhiều nữa, chủ yếu là muốn tận hưởng cái không khí của
buổi sớm ban mai khi thành phố còn đang ngái ngủ. Tôi nhớ, trước khi rời
Hamburg, tôi rủ N đi chợ cá với tôi vào sáng sớm. 4h ra bến tàu, thành phố vẫn
còn chìm trong ánh đèn. Tự nhiên lúc đó thấy yêu đến vô cùng sự im lặng của đêm
rồi nghêu ngao hát<em>: „Một ngày như mọi ngày. Đời nhẹ như mây khói…Một ngày
như mọi ngày. Nhớ mặt trời đầu môi“</em>. Đi bộ một đoạn từ nhà ra Sbahn, nhìn
những đôi bạn trẻ vừa đi Disco về, ai cũng men men mùi rượu, họ cười, họ nói,
họ giận dỗi nhau, họ nhường nhau từng chiếc áo. Tới Landungsbrücken lúc 5h
sáng, toàn bộ thành phố chìm trong ánh đèn, những con thuyền thường ngày chở
khách đi dạo quanh cảng, bây giờ cũng lặng lẽ nằm yên. Trong lúc N loay hoay
chụp hình để ghi lại những „khoảnh khắc đẹp“ đó vào trong những bức ảnh, thì
tôi bước lang thang và hít thở mùi hương của đất trời, thấy lòng nhẹ
tênh, những nỗi buồn không tên cũng tự nhiên biến mất. Dòng sông Elbe đã ru
trái tim tôi bằng những khúc nhạc dịu êm, tự nhiên tôi nhớ tới „Ru tình“ của cố
nhạc sĩ Trịnh Công Sơn rồi nghêu ngao hát: <em>„Ru em tình như lá, trăm
năm vẫn quay về“</em>. Vẫn chẳng biết sẽ „quay về đâu“ trong đoạn đường còn lại
phía trước, nhưng sẽ phải đi, phải sống, phải tiếp tục yêu thương và cố gắng.
Vì cuộc sống luôn mới từng ngày…<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
Fischmarkt mới 5h sáng mà đã rất nhộn nhịp, từ lâu nơi
này đã là một trong những địa điểm „cần phải đến“ cho những ai tới Hamburg, chỉ
mở vào sáng chủ nhật hàng tuần từ 5h-10h sáng. Đã từng tới đây đôi lần nhưng
toàn đến vào „giờ cao điểm“ nên chưa bao giờ tôi cảm nhận được thực sự cái hồn
của Fischmarkt như hôm đó. Ngoài kia, những đôi ban trẻ nhảy theo từng tiếng
nhạc, những người bán hàng đang bắt đầu mở quầy, thoang thoảng đâu đây là mùi
tanh của cá, mùi bánh mỳ nướng, mùi cafe, tất cả hòa quên vào nhau tạo thành
một cái mùi đặc trưng của Hamburg. Tôi và N, mỗi đứa cầm trên tay một ly cafe
rồi đi dạo dọc theo từng quầy hàng, mỗi đứa mua một chút đồ rồi đứng nói chuyện
với những người bán hàng. Có lẽ là „gái quê“ chính gốc nên tôi dành rất nhiều
thiện cảm cho họ – những người dân tuy không lam lũ nhưng ở Việt Nam nhưng cũng
chẳng sung sướng gì khi đứng bán hàng ở đó, nhất là khi những ngày đông giá
buốt sắp tới gần. Tôi thích cái cảm giác được trò chuyện với những con người
bình thường và giản dị trong cuộc sống và thấy nó gần gũi đến vô cùng. Bác bán
ngô sau khi trò chuyện với hai đứa xong, còn bảo: „Một dịp nào đó tôi cũng muốn
về Việt Nam lắm!“, tự nhiên thấy vui vui dù biết, chẳng biết bao giờ ước mơ ấy
của bác mới có thể trở thành hiện thực. Nhưng nói ra những ước muốn của mình,
nhiều khi cũng là cách tự an ủi bản thân và làm vui ai đó trong một khoảnh khắc
nhỏ trong đời. Tôi thích cả cách bán hàng rất „không giống ai“ ở nơi này, nhất
là các chủ quầy cá, họ câu khách bằng cách hét to các loại cá mình có kèm theo
giá bán. Đôi khi họ còn pha trò và tếu rất vui khiến tôi có thể đứng đó ngoác
miệng cười cho đến khi chợ tan.<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
Bình minh lên và mặt trời đã bắt đầu soi mình trên dòng
nước, những ánh vàng phả vào những ngôi nhà kính bên kia dòng sông. Dòng người
hối hả hơn và những chiếc thuyền cũng đã bắt đầu thức dậy. Ngày mới đã bắt đầu.
Hai đứa đi dọc dòng sông để quay trở lại Landungsbrücken, tự nhiên thấy nuối tiếc
một điều gì đó, có lẽ sẽ không còn nhiều dịp để quay trở lại nơi này và có lẽ,
cũng khó tìm được ai sẵn sàng thức dậy từ 4h sáng để cùng đi với tôi như N nữa.
Nhưng những phút giây đã qua, những khoảnh khắc được sống, những tiếng cười
vang vọng, sẽ mãi là hành trang theo dấu chân tôi trong đoạn đường còn lại mỗi
khi nghĩ về Hamburg.<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
Hamburg trong tôi còn vô vàn những yêu thương không thể
viết nên lời. Sẽ không bao giờ tôi thôi yêu cái thành phố cảng đẹp nhất thế
giới này. Những năm tháng sống ở nơi đây, tôi đã nghiệm ra một điều rằng cho dù
có những nỗi đau vẫn từng ngày ấp ủ trong trái tim nhỏ bé của mình, thì lúc nào
cũng vẫn phải nhớ: <em>“Ðừng tuyệt vọng vì cuộc đời hồn nhiên đôn hậu vẫn
luôn luôn cho ta những ngày vui khác. Những ngày vui của đời thì thênh thang vô
tận”.</em><span class="apple-converted-space"> </span>Tôi biết, rồi trái tim
mình sẽ lại bình yên vì mỗi ngày, sau những bộn bề của cuộc sống ngoài kia, tôi
vẫn sẽ quay trở về mảnh đất tâm hồn để tiếp tục ươm mầm và học cách yêu thương
nhiều hơn. Sẽ không bao giờ tôi thấy mình có đủ tất cả những hiểu biết để viết
về thành phố này. Thôi thì, hãy đến Hamburg đi nhé, để tự trải nghiệm và không
còn phải nghe những câu chuyện kể lan man không đầu không cuối của tôi – một cô
gái từng “thất tình” ở Hamburg nữa. Và nếu đến Hamburg rồi thì…đừng chia tay
nhau nhé.<o:p></o:p></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<strong>Sưu Tầm<o:p></o:p></strong></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; text-align: justify;">
<strong>TG Hoàng Yến Anh</strong></div>
<div style="background: white; line-height: 13.5pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; text-align: justify;">
</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-25932803730843810792014-09-15T08:40:00.001+07:002014-09-15T08:47:37.509+07:00LÀM CON Ở VIỆT NAM THẬT KHÓ<div class="MsoNormal" style="line-height: 150%; text-align: left;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Cách đây hai tuần, tôi chứng kiến một người mẹ chở
con đi học về, vừa chạy xe vừa chửi con té tát ầm cả đường.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Tới đầu một con hẻm nhỏ trên đường LCT, chị ta dừng
xe nhất định đuổi con xuống. Nhiều người can ngăn nhưng chị ta càng gào thét
như phát điên. Đuổi mãi con bé không chịu xuống, chị ta cầm luôn cái mũ bảo hiểm
quật thẳng vào mặt cháu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Hóa ra cháu gái suốt 7 năm luôn là học sinh giỏi, nhưng
năm nay cháu bị tụt hạng khiến mẹ thất vọng. Chứng kiến vụ việc từ đầu đến cuối,
tôi rùng mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Chỉ trong năm ngoái, liên tiếp 5, 6 vụ học sinh lớp
5 đến lớp 10 tự tử vì học sút, không đáp ứng được mong mỏi của cha mẹ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Làm
con bây giờ khổ quá!<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Chưa tượng hình đã bị lựa chọn. Ra đời đúng giới
tính cha mẹ muốn thì cha chu toàn, mẹ hớn hở. Chẳng may trái ý thì cha bỏ bê, mẹ
âu sầu. Mà nào phải chỉ cha mẹ, còn cả dòng họ bên nội, bên ngoại... Bạn bè của
cha thì sẵn sàng xếp nhau "chiếu trên" hay "chiếu dưới" vì
vợ... không biết đẻ! Thành ra mới chào đời đã bị coi là công trình thất bại!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Hầu như chẳng cha mẹ nào ở xứ ta cả đời chưa từng phết
đít con, quát mắng con, ép buộc con, thậm chí chửi rủa con. Có đủ cơ quan, đủ
các bộ luật bảo vệ trẻ con nhưng xứ ta có tâm lý coi chuyện dạy con là chuyện
riêng của mỗi gia đình, người khác không can thiệp. Thầy cô nhiều khi còn được
phụ huynh nhờ đánh cho cháu nên người. Mới có chuyện những đứa bé bị cha mẹ
đánh, đâm, đốt... Đến khi bé ngắc ngoải, dư luận mới ào lên phẫn nộ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Nhiều gia đình còn nhờ thầy xem mạng đứa con có hạp
không, đẻ nó ra cha mẹ làm ăn phát tài hay điêu đứng. Chẳng may bà mẹ đau bụng
đẻ đúng giờ "xấu" thì ôi thôi đứa trẻ dè chừng: nó sẽ là nguyên nhân
để cha mẹ cắng đắng nhau.<o:p></o:p></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhmYXHIEhmEtn3Tg6RKYzc9SDNJ-bjdKKcAO5eBdbLaco3jfQMcBkcuCdFw1KbkkutE6ZAsDMs99LsCyw7G-VZfYbsgFROhJvmv_615kgM-RD8GtXv4EDmV44ogEL-_Ns4zHhpNOhxaD-9w/s1600/be-bieng-an.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhmYXHIEhmEtn3Tg6RKYzc9SDNJ-bjdKKcAO5eBdbLaco3jfQMcBkcuCdFw1KbkkutE6ZAsDMs99LsCyw7G-VZfYbsgFROhJvmv_615kgM-RD8GtXv4EDmV44ogEL-_Ns4zHhpNOhxaD-9w/s1600/be-bieng-an.jpg" height="266" width="320" /></a></div>
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 13pt; line-height: 130%;">Lớn thêm vài tháng, vừa dứt sữa đã bị nhồi ăn. Chỉ
vì nhồi con ăn cho đủ "chỉ tiêu", cả nhà thành đám xiếc: ba đánh trống
thổi kèn, bà ngoại múa hát, con chạy mẹ đuổi theo khắp xóm, gặp ai cũng nhờ dọa
cháu một tí để nó sợ há miệng ra. Mặc kệ đứa bé la khóc, đút được muỗng bột nào
thì cả nhà vỗ tay như U.19 Việt Nam mới ghi bàn.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Lớn nữa thì nhồi học. Mờ sáng con ngủ gật sau lưng,
mẹ mắt nhắm mắt mở chở đến trường. Chiều tối con gặm bánh mì mẹ hoa mắt chở con
từ lớp học thêm nọ sang lớp học thêm kia. Tối mịt về tới nhà nếu con chưa lăn
ra ngủ thì phải khảo bài với mẹ. Không đạt học sinh giỏi thì chết, cả trường cả
lớp đứa nào cũng học sinh giỏi, con mình chỉ tiên tiến thì nhục lắm!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Lên cấp 3, chọn nghề theo cha mẹ. Cha mẹ muốn con học
y thì dù con chỉ mê nhạc họa, vẫn phải trợn mắt lên học mà thi. Cãi thì cha
quát mắng, mẹ nỉ non, nội ngoại chì chiết. Rồi lại "cá không ăn muối cá
ươn, con cãi cha mẹ trăm đường con hư".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Đi làm vài năm, cha mẹ ra tối hậu thư "Thèm
cháu". Thế thì phải lấy chồng lấy vợ, mà phải lấy người cha mẹ ưng, nếu chống
sau này khó sống!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Con mình sanh ra nhưng ở chung với ông bà thì xem
như cha mẹ mất quyền dạy con. Nó là cục vàng của ông bà, đụng vô là sanh chuyện.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Vợ chồng muốn ly dị, cha mẹ xúm vô khuyên can, thôi
ráng sống vì con. Ô hay, lấy nhau thì vì cha mẹ, mà khi không sống được nữa thì
lại phải vì con! Vậy còn đoạn nào là sống vì mình?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Thật,
làm con thời này quá khổ!<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Một người bạn của tôi một ngày bất ngờ cảm thán, cả
đời bao nhiêu ước nguyện riêng tư không làm được vì phải chiều lòng cha mẹ. Đến
khi trả xong nợ cho cha mẹ, nhìn lại đời sống cá nhân thì đã già mất rồi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Đó không phải một dạng bạo hành tâm lý thì là gì?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Tôi cho rằng trở thành cha mẹ là một cấp độ trưởng
thành, phải học, chuẩn bị và sẵn sàng sửa sai trong thực hành. Nên tự mình sống
cuộc sống của mình và để con cái sống cuộc sống của nó. Hãy yêu đứa con, đừng
coi nó là một mối "đầu tư". Đừng sống giùm con, cũng đừng bắt con phải
thực hiện thay cha mẹ những mong muốn chưa thành. Đừng ngã giá với con về sự hy
sinh của cha mẹ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">Khi cha mẹ biết yêu chính mình thì các bi kịch bạo
hành trẻ con, dù ở mức độ nào, dù tâm lý hay thân thể, sẽ giảm.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 13.0pt; line-height: 130%;">(Sưu tầm)<o:p></o:p></span></div>
</div>
<span style="line-height: 150%;">
<o:p></o:p></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-32715443046532158742014-09-12T11:05:00.002+07:002014-09-12T11:16:49.427+07:00Ước gì con tôi không phải đi du học<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.1pt; text-align: justify;">
<b><i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tôi
ra sân bay Tân Sơn Nhất tiễn con đi Mỹ du học vào năm ngoái mà lòng nặng trĩu
nỗi buồn. Sân bay đông nghẹt. Nhìn những em bé chỉ 15, 16 tuổi như con tôi một
mình đẩy hành lý vào làm thủ tục ở sân bay mà rớt nước mắt.<o:p></o:p></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 14.1pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.1pt; margin-bottom: 12pt; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Chuyến bay kéo dài 24 giờ đồng hồ,
bao gồm cả transit ở Nhật Bản. Gia đình tôi chỉ còn biết cầu trời khấn Phật để
mong bình an. Và tôi cũng như biết bao gia đình phải chờ đợi một năm học thì
con mới về nghỉ hè. Không có gì có thể tả hết nỗi khổ của những người làm cha
mẹ xa con. Cũng không có gì có thể nói hết về sự gian nan vất vả khi cha mẹ lao
động cực nhọc kiếm tiền học phí cho con đi du học. Bởi cho một đứa con đi học
xa nhà cần cả một tinh thần thép và một khả năng tài chính đủ mạnh. Cũng như
chính đứa bé đó muốn thành công cũng phải vượt qua những thách thức không dễ
dàng ở nơi chúng chưa bao giờ biết đến, trong môi trường học tập và cạnh tranh
quốc tế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.1pt; margin-bottom: 12pt; text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhEZstJuTGelr07Dhpbk2_MVpLC07fne7Itk6Z3wvjR_2RB5ViQv2m-8KTG3rf_JwJGptgsvadwVWII88fCCqzZgLFlCh3L-02LWbV8zokrcJF2JiKwcQeFbuDSYo6efk860qw72lNpKBP8/s1600/30512AFDLnuocmy1_6dda9+(1).jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhEZstJuTGelr07Dhpbk2_MVpLC07fne7Itk6Z3wvjR_2RB5ViQv2m-8KTG3rf_JwJGptgsvadwVWII88fCCqzZgLFlCh3L-02LWbV8zokrcJF2JiKwcQeFbuDSYo6efk860qw72lNpKBP8/s1600/30512AFDLnuocmy1_6dda9+(1).jpg" height="201" width="320" /></a></div>
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.1pt; margin-bottom: 12pt; text-align: justify;">
<b><i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhưng vì sao gia đình tôi và biết
bao gia đình khác đã lựa chọn con đường này? Có lẽ vì chúng tôi muốn thoát ra
khỏi nỗi lo lắng và buồn bực đã nặng trĩu trong lòng nhiều năm qua.<o:p></o:p></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.1pt; margin-bottom: 12pt; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nếu ta cùng ra đường buổi sáng, buổi
trưa và chiều ở TP HCM, có thể thấy cảnh từng gia đình đang gồng gánh chở con
đi học. Con tôi cũng đã từng như vậy. Những đứa bé kể từ lớp 1 đã phải dậy rất
sớm, độ 5h30-6h. Sau đó, chúng phải ăn vội vàng một gói xôi hay một gói bánh mì
sau lưng cha mẹ. Người cha hay người mẹ vừa luồn lách giữa đám đông nghẹt khói
bụi, vừa thúc con ăn cho mau. Con đến trường tất bật và sau đó bắt đầu một ngày
học ba ca. Cả sáng, chiều và tối, từ học chính khóa đến học thêm nếm. Giờ làm
việc của một đứa bé thành ra từ 6h sáng đến 10h đêm. Không biết đến thể dục,
thể thao, không có hoạt động xã hội nào ngoài học và học. Và các bữa ăn của các
cháu hầu như là ở ngoài đường hay ở trường học mà hầu hết có thể thấy là thiếu
cân bằng dinh dưỡng. Tất cả như một guồng quay rất đều và rất tệ. Nếu không ở
trong guồng này, các cháu sẽ văng ra ngoài và không thể theo kịp cách dạy, cách
học của trường lớp ngày nay. Không chỉ các cháu mà chính tôi cũng sợ hãi guồng
quay này. Và hàng chục năm qua, ngày nào tôi cũng tự hỏi khi nào thì nó kết
thúc? Nó chỉ có thể kết thúc khi tôi đủ khả năng cho con đi du học và con tôi
có học bổng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.1pt; margin-bottom: 12pt; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nào ta hãy cùng đọc báo mỗi sáng.
Hầu như tháng nào, thậm chí chỉ cách nhau vài ngày lại thấy một sáng kiến, một
thay đổi không lớn thì cũng cỡ vừa ảnh hưởng đến mọi cấp học từ Bộ Giáo dục hay
Sở Giáo dục địa phương. Kế đó, nhà trường và thày cô lại triệu hồi cha mẹ tới
để phổ biến về những thay đổi. Còn cha mẹ và con cái thì nỗ lực xoay như chong
chóng quanh những thay đổi đó. Mỗi thay đổi đều kèm theo tiền bạc, thời gian và
công sức. Đến nỗi khi mỗi đứa con tôi qua từng cấp học, chúng tôi chỉ còn biết
cầu mong làm sao để giữa lúc nước sôi lửa bỏng để cạnh tranh vào học một trường
tốt hơn thì không xảy ra thay đổi gì khiến cả con lẫn cha mẹ đều trở tay không
kịp. Bởi những thay đổi này làm gì có kế hoạch, có tiến trình gì cụ thể, dường
như hứng lên là có một sáng kiến mới. Những chuyện vô lý này chỉ không còn là
nỗi lo sợ với gia đình tôi khi con tôi đi du học mà thôi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.1pt; margin-bottom: 12pt; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cùng sống và trò chuyện với con
thường xuyên, tôi có thể cảm thấy một nỗi buồn khi thấy dường như đánh mất sự
trong trẻo của trẻ con bởi những gì chúng đang phải tiếp xúc hằng ngày. Vào
ngày lễ, nếu tôi chưa kịp mua quà bánh mang tới biếu cô giáo, cháu rất lo lắng.
Cháu nói ở trường các bạn đều mang quà cho cô mà sao mẹ chưa mua. Nếu bị điểm
xấu đầu năm, cháu cũng tâm sự rằng các bạn nói thày cô đang “đánh điểm xuống”.
Chỉ cần đánh xuống vài điểm nữa là hết tháng 9 hay cùng lắm tháng 10, cả lớp sẽ
phải đi học thêm. Nếu không thì không tài nào có điểm tốt. Con tôi cũng nói ở
lớp có cha mẹ một số bạn là Mạnh Thường Quân, vì vậy nên cô cũng có những ưu
tiên nhất định cho các bạn hơn là những đứa bình thường…Và mỗi kỳ họp phụ huynh
chỉ còn là dịp để đóng tiền hội phí ngất ngưởng. Hóa ra những chuyện tiêu cực ở
trường học đã biến những đứa bé thành lọc lõi và tìm ra cách đề phòng để sống
sót. Và điều này chỉ thực sự chấm dứt khi con tôi đi du học mà thôi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.1pt; margin-bottom: 12pt; text-align: justify;">
<b><i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vậy rút cuộc, chúng tôi phải cho con
đi du học để làm gì? <o:p></o:p></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.1pt; margin-bottom: 12pt; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Chỉ để con cái chúng tôi thực sự
được là một đứa trẻ con và học hành trong môi trường công bằng và cởi mở, được
sinh hoạt xã hội và phát huy năng khiếu thực sự, trong sự ổn định của chiến
lược giáo dục cũng như sự chăm sóc tử tế của thày cô giáo. Đó là nền tảng quan
trọng nhất cho những đứa bé trở thành người hữu ích mai này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.1pt; margin-bottom: 12pt; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong suốt một năm con tôi ở Mỹ, lần
đầu tiên tôi cảm thấy cháu là trẻ con. Ngày nào cháu cũng có một giờ tập thể
thao và một giờ học nghệ thuật. Ngoài giờ học, trường có rất nhiều câu lạc bộ
thú vị cho các cháu tham gia vui chơi, từ diễn kịch, ca hát, tham gia mọi môn
thể thao, làm robot cho đến ẩm thực… Cháu được dạy rất nhiều kỹ năng sống, từ
tập luyện để trong mọi thời tiết để nâng cao sức khỏe, sơ cấp cứu, dạy chi tiêu
và quản lý tài chính cá nhân đến kỹ năng lãnh đạo và làm việc nhóm… Suốt một
năm, dưới sự quản lý của trường, cháu đi ngủ đúng giờ và không hề chơi game hay
vào các website không phù hợp. Thay vì học 13-14 môn học, các cháu chỉ học 4-5
môn trong một năm và học rất chuyên sâu. Vì học nội trú, các thày cô chăm sóc ở
bên con tôi từ 6h sáng đến 11h đêm. Còn các thày cô dạy chuyên môn thì sẵn sàng
chào đón cháu ở văn phòng riêng khi cần và tận tâm chỉ dạy cháu học hành đến
nơi đến chốn. Cháu luôn nói với gia đình là mọi người xung quanh rất tốt và
thân thiện, con cảm thấy vui vẻ và thoải mái. Và hết năm, cháu đạt kết quả dẫn
đầu khối lớp của mình ở trường.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.1pt; margin-bottom: 12pt; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nếu giáo dục nước nhà ổn định và
phát triển thì không gì bằng là con học gần nhà, vừa đỡ tốn kém tiền của gia
đình, xã hội mà ít rủi ro. Mỗi gia đình cho con đi du học đều đứng giữa lằn
ranh mong manh của hy vọng vào hiệu quả sau du học và những rủi ro có thể xảy
ra. Nhưng cuối cùng, họ đành ra quyết định cho con đi như một việc chẳng đặng
đừng. Và những quyết định như vậy vẫn còn tiếp diễn, một khi việc dạy và học ở
trong nước chưa thoát khỏi mớ bòng bong.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.1pt; margin-bottom: 12pt; text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Là một người mẹ, tôi ước gì con tôi
không phải đi du học.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<strong><span style="background: white; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Nguyễn Anh Thi<o:p></o:p></span></strong></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<strong><span style="background: white; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Báo Vnexpresse</span></strong><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;"> <o:p></o:p></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-9467310777100331672014-09-10T11:43:00.000+07:002014-09-10T11:44:10.897+07:00NHỮNG NHÀ KHOA HỌC ĐỨC ĐÃ CHỨNG MINH CÓ CUỘC SỐNG SAU KHI CHẾT <div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;">Một nhóm các nhà tâm lý học và các bác sĩ tại trường
Đại học Kỹ thuật Berlin, đã công bố rằng họ đã được chứng minh, bằng thực nghiệm
lâm sàng, sự tồn tại những hình thức của cuộc sống sau khi chết. Thông báo đầy bất
ngờ này được dựa trên các kết luận của một nghiên cứu sử dụng </span><b style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;"><i>“Phương
pháp giám sát kinh nghiệm của tình trạng cận tử”</i></b><span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;"> (gần như chết thật).
Trong phương pháp này, cho phép bệnh nhân đã chết lâm sàng trong gần 20 phút
trước khi được đưa trở lại cuộc sống.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjdkjcSyyX2_dX4_fXrRg1E0hHkl8De2r-Ho2qSmGqm9kO-Jo_IfUexqlcKkROh-oi43_EPPCzKVUoNol_lM-Zv3IWELqQiE8FIyDjjWPhYO035aVg04ki-5-NsZuh38iEObzXNqyzq80X_/s1600/20140905-0633-2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjdkjcSyyX2_dX4_fXrRg1E0hHkl8De2r-Ho2qSmGqm9kO-Jo_IfUexqlcKkROh-oi43_EPPCzKVUoNol_lM-Zv3IWELqQiE8FIyDjjWPhYO035aVg04ki-5-NsZuh38iEObzXNqyzq80X_/s1600/20140905-0633-2.jpg" height="155" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;">Cuộc thử nghiệm đầy tính tranh cãi đã được thử nghiệm
lặp đi lặp lại trên 944 tình nguyện viên trong vòng bốn năm qua. Những tình
nguyện viên sẽ được tiêm 1 loại thuốc hỗn hợp phức tạp bao gồm nhiều loại thuốc
khác nhau như epinephrine và dimethyltryptamine, họ sẽ rơi vào tình trạng chết
lâm sàng trong 1 thời gian ngắn, sau 18 phút họ sẽ được hồi sinh tuy nhiên quá
trình hồi sinh sau sẽ không gây bất cứ ảnh hưởng nào đến cơ thể con người.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Cuộc thử nghiệm này thực sự đã được lên ý tưởng từ
lâu nhưng chỉ mới gần đây những bước thử nghiệm cuối cùng mới được thực hiện nhờ
vào sự phát triển của 1 cỗ máy hết sức hiện đại, máy AutoPulse – hỗ trợ hoạt động
của tim phổi. Máy được sử dụng để “gọi lại nhịp tim” và “kích thích sự thở” cho
những người đã chết trong vòng từ 40 phút đến một giờ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Trải nghiệm chết lâm sàng hay còn gọi là cận tử đã
được đề cập đến rất nhiều lần tại các tạp chí y khoa khác nhau, mọi kết luận đều
cho rằng đó chỉ là những ảo giác, tuy nhiên tiến sĩ Ackermann và nhóm nghiên cứu
của ông lại đi ngược lại với những quan điểm đó. Những cảm giác những hình ảnh
mà con người nhìn thấy được tại trạng thái cận tử được coi như những bằng chứng
chứng minh cho sự tồn tại của thế giới bên kia, sự tồn tại độc lập của phần cơ
thể và phần linh hồn. <o:p></o:p></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_aOsvGOxdDZHenYU5y_wpM7pMK1dzUw4Q1zrDIGcTVWRNE6SYN-rn-xOV3PPFj89IofklcKrzHkcplCLhuCiLKc760nel6WCZhTXBHZb-wsMMQOOFNF8hCER47EgGXmX0j4-je5YnsVU0/s1600/doctor-460x307.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_aOsvGOxdDZHenYU5y_wpM7pMK1dzUw4Q1zrDIGcTVWRNE6SYN-rn-xOV3PPFj89IofklcKrzHkcplCLhuCiLKc760nel6WCZhTXBHZb-wsMMQOOFNF8hCER47EgGXmX0j4-je5YnsVU0/s1600/doctor-460x307.png" height="213" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Nhóm nghiên cứu các nhà khoa học và đứng đầu là Tiến
sĩ Berthold Ackermann, đã theo dõi tất cả các hoạt động và ghi những cảm nhận của
từng người tham gia. Mặc dù có một số sự sai khác trong cảm nhận của mỗi người,
tuy nhiên xét về những yếu tố chung nhất thì tất cả mọi người đều trải qua cảm giác giống
nhau, ví dụ như vào giây phút linh hồn chuẩn bị rời khỏi thân xác, họ sẽ cùng được
nhìn lại mọi ký ức trong cuộc sống đã trải qua của mình, hiện tượng này được gọi
<b><i>là
hồi quang phản chiếu</i></b>. Sau đó, hầu hết những trải nghiệm của những tình
nguyện viện đều là 1 cảm giác “Linh hồn tách ra khỏi cơ thể, cảm giác mình nhẹ
dần đi bay lên cao, đó là 1 cảm giác hết sức bay bổng, thanh thản, an bình và đầy
ấm áp. Sau đó là linh hồn sẽ được giải thoát hoàn toàn và bay vào một không
gian tràn ngập ánh sáng.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Các nhà khoa học nói “Chắc chắn những kết luận của
chúng tôi sẽ gây sốc cho rất nhiều người, đặc biệt những người đang theo 1 tôn
giáo nào đó”. Dĩ nhiên trong số 944 tình nguyện viên có rất nhiều người mang những
tôn giáo khác nhau như Thiên chúa giáp, Hồi giáo, Đạo Do Thái, Ấn độ giáo và cả
những người vô thần. Sau khi trải qua cuộc thử nghiệm cận tử với chính mình họ
đều có những cảm xúc như ngạc nhiên và không thể tin được về 1 cuộc sống tồn tại
sau song song với cuộc sống của chúng ta hàng ngày. <o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Ông Ackermann cũng cho biết “ Kết quả của thử nghiệm
không nhằm chứng minh bất cứ sự sai sót hay không đúng của tôn giáo nào. Cuộc
thử nghiệm chỉ giúp chúng ta trả lời 1 câu hỏi mà từ lâu con người còn mơ hồ và
thắc mắc đó là <b><i>Có thực sự có cuộc sống sau khi chết</i></b>?”. Và câu trả lời bây giờ
là CÓ.<o:p></o:p></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-25915224205228658922014-08-28T09:23:00.001+07:002014-08-28T09:27:44.738+07:00Chuyện đi học mẫu giáo của trẻ Tây<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; font-weight: bold; line-height: 20px;"><a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">Đức</a> – “Đừng khóc ở trường nhé”</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; color: #333333; line-height: 20px;"><br /></span></div>
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; line-height: 20px;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; line-height: 20px;">Ở<a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank"> Đức</a> có các “playgroup” nhận trẻ từ 1 đến 3 tuổi, khi bắt đầu đi học, các bạn đều đi dần từng bước, đầu tiên là thăm quan và làm quen với cô giáo cùng mẹ, xong đi học dần dần, từ 30 phút đến một tiếng. Bạn nhà mình là một “ca khó” vì bạn không sử dụng <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">tiếng Đức</a>, cũng không biết tiếng Anh nên khi đi học bạn cảm thấy rất lạc lõng vì không thể giao tiếp với cô giáo. Tháng đầu tiên, bạn khóc quá trời, mà cứ khóc nhiều quá là cô giáo cho đi về vì cô giáo ở trường này quan niệm trường học là nơi vui vẻ, không phải là chỗ để khóc lóc. Nếu trẻ khóc như thế có nghĩa là trẻ không sẵn sàng, không nên hối thúc con. Tất nhiên, không phải nhà trẻ nào ở <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">Đức</a> cũng quan niệm như vậy.</span></div>
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; line-height: 20px;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<a href="http://afamily1.vcmedia.vn/k:BbnKCSyXiBaccccccccccccFlVeI2z/Image/2014/08/mau-giao-my-27d72/me-viet-o-tay-ke-chuyen-con-di-hoc-mau-giao.jpg" imageanchor="1" style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px;"><img alt="Mẹ Việt ở Tây kể chuyện con đi học mẫu giáo 2" border="0" src="http://afamily1.vcmedia.vn/k:BbnKCSyXiBaccccccccccccFlVeI2z/Image/2014/08/mau-giao-my-27d72/me-viet-o-tay-ke-chuyen-con-di-hoc-mau-giao.jpg" height="240" lb="2" style="-webkit-appearance: none; -webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; border: none; color: #333333; font-size: 16px; line-height: 20px; margin-top: 0px; max-width: 480px !important; outline: none; padding: 0px; text-align: -webkit-center;" title="Mẹ Việt ở Tây kể chuyện con đi học mẫu giáo 2" width="320" /></a></div>
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; line-height: 20px;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; line-height: 20px;">Mẫu giáo <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">ở Đức</a>, những trường do hội cha mẹ quản lý có một điều rất hay là bố mẹ và nhà trường liên hệ chặt chẽ với nhau, bố mẹ phải lao động đóng góp với nhà trường. Nhà trường có một danh sách các công việc từ dọn dẹp lau bếp, hút bụi phòng chơi, dọn vườn, giặt giũ đồ đạc, vệ sinh đồ chơi, tuỳ theo tính chất và số giờ con đi học mà bố mẹ phải lao động cho trường. Nhờ những buổi vào trường lao động cùng bố mẹ cuối tuần, rồi thỉnh thoảng bạn được mang đồ chơi đến lớp mà bạn nhà mình dần quen hơn, vui vẻ hơn với trường lớp.</span></div>
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; line-height: 20px;">
</span><span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; font-style: italic; line-height: 20px; text-align: -webkit-right;"><div style="text-align: justify;">
(Chia sẻ của mẹ K.M.Nguyen, Aachen, <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">Đức</a>)</div>
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; font-weight: bold; line-height: 20px;"><a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/01/thong-tin-ve-chuong-trinh-aupair-my.html" target="_blank">Mỹ -</a> “Cả trường đều biết tên con từ ngày đầu tiên đi học”</span></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; color: #333333; line-height: 20px;"><br /></span></div>
<span style="font-style: italic; margin: 0px; padding: 0px;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-style: italic; margin: 0px; padding: 0px;"><span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; font-style: normal; line-height: 20px;"><a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/01/thong-tin-ve-chuong-trinh-aupair-my.html" target="_blank">Ở Mỹ</a>, việc tiếp cận với cô hiệu trưởng rất dễ dàng vì phòng hiệu trưởng bao giờ cũng ở ngay cạnh cửa ra vào, nên nếu có ý kiến gì, phụ huynh có thể gặp gỡ và đóng góp ý kiến trực tiếp. Ngoài ra trường hay tổ chức các sự kiện nhỏ cho cả gia đình học sinh như đi xem phim, ăn kem, bữa tối tri ân phụ huynh học sinh, ngày của mẹ, của bố, của ông bà… để kết nối phụ huynh học sinh với nhau.</span></span></div>
<span style="font-style: italic; margin: 0px; padding: 0px;">
</span></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; color: #333333; line-height: 20px;"><br /></span></div>
<span style="margin: 0px; padding: 0px;"></span><br />
<div style="font-style: italic; text-align: justify;">
<span style="margin: 0px; padding: 0px;"><span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; font-style: normal; line-height: 20px;">Điều thích thú nhất khi mình đưa con đi học ngày đầu tiên là tất cả các cô ở trường (từ hiệu trưởng, cô lễ tân, cô giáo ở lớp, các cô giáo lớp khác đến cô phục vụ ăn) đều biết mặt và chào đúng tên con. Và sau này đến khi con đi học qua cả 5 trường thì trường nào cũng vậy, tất cả giáo viên, nhân viên trong trường đều biết chính xác trẻ là ai. Điều này khiến mình rất yên tâm khi gửi con đến trường.</span></span></div>
<span style="margin: 0px; padding: 0px;">
<div style="text-align: justify;">
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; color: #333333; line-height: 20px;"><br /></span></div>
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; font-style: normal; line-height: 20px;"><div style="text-align: justify;">
Các cô giáo khi nhận xét về con đặc biệt không bao giờ so sánh với các bạn khác. Không bao giờ chê bai con dù có những việc con làm chưa tốt, mà chỉ mô tả sự việc và cố gắng giúp con khắc phục. Ví dụ như khi con mình mới chuyển sang ngôi trường thứ 5, sau 3 hôm đi học cô giáo nói chuyện thêm vào cuối ngày khi mình đón con, cô bảo: “Karl vẫn chưa biết cách chia sẻ đồ chơi với bạn, khi Karl đang chơi, có bạn tới gần là Karl hay cáu. Có vẻ như khi Karl chơi đồ mà mình thích thì tập trung cao độ và nếu có bạn khác tới cắt ngang thì Karl hay mất bình tĩnh. </div>
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; color: #333333; line-height: 20px;"><br /></span></div>
<span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; font-style: normal; line-height: 20px;"><div style="text-align: justify;">
Nhưng bạn cứ yên tâm, vì điều này với một đứa trẻ 3 tuổi là hoàn toàn bình thường, tôi đang dạy Karl cách cư xử với các bạn khi cảm thấy bị làm phiền, là hãy ra hiệu bằng tay và nói: Không, cám ơn bạn, bạn làm ơn dừng lại (nguyên văn là: No thanks, stop please!)”. Mình thấy xúc động lắm, vì thấy cô giáo chịu khó quan sát, tìm hiểu con trước khi nhận xét về con, và luôn đưa ra cách giải quyết tích cực. Và thực sự điều này có tác dụng lâu dài, vì với em gái ở nhà, khi anh lớn thấy bị làm phiền cũng làm y như vậy với em.</div>
</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-style: italic; margin: 0px; padding: 0px;"><span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; line-height: 20px; text-align: -webkit-right;">(Chia sẻ của mẹ Trang Dương, Chicago, bang Illinois, <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/01/thong-tin-ve-chuong-trinh-aupair-my.html" target="_blank">Mỹ</a>)</span></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-style: italic; margin: 0px; padding: 0px;"><span style="-webkit-text-stroke-color: rgba(255, 255, 255, 0.00784314); -webkit-text-stroke-width: 0.10000000149011612px; background-color: white; color: #333333; font-size: 16px; line-height: 20px; text-align: -webkit-right;">(Sưu tầm)</span></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-80987675738644245862014-08-25T11:41:00.000+07:002014-08-25T11:41:10.234+07:005 lý do khiến bạn nên trải nghiệm cuộc sống ở nước ngoài<div align="left" class="MsoNormal">
<b><span style="background: white; color: #444444; font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trải nghiệm cuộc sống ở nước
ngoài (có thể là đi du học, du lịch hay làm việc…) thực sự là 1 cơ hội và nó
mang đến bạn những lợi ích cực kỳ to lớn mà bạn có thể không nghĩ đến! Sau đây
là 5 lý do vì sao chúng ta nên trải nghiệm điều ấy ít nhất 1 lần trong đời
trong cuộc đời chúng ta.</span></b><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal">
<b><span style="background: white; color: #444444; font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><br /></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background: white;">
<b><span style="color: #444444; font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">1. Chúng ta chỉ có duy nhất một lần làm người
trẻ. Nếu không tận dụng nó, chúng ta sẽ không bao giờ có cơ hội để trải nghiệm
như lúc này.</span></b><span style="color: #444444; font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div style="background: white; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; text-align: justify;">
<span style="color: #444444;">Điều này thoạt nghe có vẻ sáo rỗng, tuy nhiên sự thật thì
khi còn trẻ là khoảng lúc chúng ta có nhiều thời gian nhất dành cho mình. Càng
lớn, nhất là khi có gia đình chúng ta sẽ có rất nhiều ràng buộc và những cam
kết khiến bạn không còn nhiều cơ hội để khám phá đây đó như lúc còn trẻ. Bạn
đừng ngần ngại nắm lấy các cơ hội đưa bạn đến những vùng đất mà bạn mơ ước hay
chỉ đơn giản là đi đến một địa phương mà bạn chưa bao giờ được đến để được cùng
ăn, cùng ngủ, cùng sống với người bản địa và bạn sẽ học được rất nhiều điều hay
ho.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhtfQVFU0G-v6FlJM0Q5_D3-1kJqw_j9YAiRyK3gg8lJ5pHT-0uacg1cq5awitFfF9s6CVsmuauiQ6lp-uSochtsKZbzoMbru81dQJFsmlQ6KmI1TiipfbOLvlydFGNUf2n4agJZSIq0Ku1/s1600/26Bg8j3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhtfQVFU0G-v6FlJM0Q5_D3-1kJqw_j9YAiRyK3gg8lJ5pHT-0uacg1cq5awitFfF9s6CVsmuauiQ6lp-uSochtsKZbzoMbru81dQJFsmlQ6KmI1TiipfbOLvlydFGNUf2n4agJZSIq0Ku1/s1600/26Bg8j3.jpg" height="320" width="226" /></a></div>
<a name='more'></a><br />
<o:p></o:p><br />
<div style="background: white; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<strong><span style="color: #444444;">2. Du lịch ở nước ngoài dạy chúng ta nhiều điều thực tế
hơn so với những cuốn sách<o:p></o:p></span></strong></div>
<div style="background: white; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; text-align: justify;">
<span style="color: #444444;">Việc đọc sách giúp chúng ta có thêm những kiến thức về
thế giới. Nhưng chính việc du lịch sẽ giúp chúng ta trải nghiệm thực tế những
gì đọc được hay nhìn thấy qua phim ảnh. Đi một ngày đàng, học một sàng khôn.
Thế nên hãy đi, hãy trải nghiệm và trưởng thành qua từng chuyến đi bạn nhé!<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<strong><span style="color: #444444;">3. Giúp bạn hiểu thêm về thế giới và thấu hiểu bản thân
mình hơn<o:p></o:p></span></strong></div>
<div style="background: white; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; text-align: justify;">
<span style="color: #444444;">Đi nhiều, bạn sẽ thấy mình thật nhỏ bé giữa thế giới bao
la này. Bạn sẽ thấy rằng bạn đã dành quá nhiều thời gian để suy nghĩ và đau khổ
với các nhu cầu cá nhân, trong khi những người ít may mắn hơn thì những điều đó
đôi khi thật vô nghĩa. Đi nhiều và tiếp xúc nhiều, bạn sẽ dễ hiểu và dễ đồng
cảm với người khác hơn, bạn sẽ biết yêu thương chính mình và mọi người hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<strong><span style="color: #444444;">4. Bước ra khỏi vùng quen thuộc để trưởng thành hơn</span></strong><span style="color: #444444;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; text-align: justify;">
<span style="color: #444444;">Khi bước vào một cuộc hành trình bạn sẽ sống mỗi ngày
khác hoàn toàn với những ngày bình thường của bạn. Bạn gặp những con người mới,
ăn những món ăn mới, tiếp xúc với những nét văn hoá mới. Bạn sẽ cần một tâm hồn
rộng mở để đón chào mọi thứ. Bạn sẽ học được cách thích nghi với những thay
đổi, những mới mẻ xung quanh.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="background: white; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: justify;">
<strong><span style="color: #444444;">5. Và cuối cùng, tại sao lại không trải nghiệm? </span></strong><span style="color: #444444;"><o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="background: white; color: #444444; font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Có thể bạn sẽ thường
nghe nhiều bạn trẻ nói rằng “Mẹ tôi muốn tôi ổn định công việc” hay “Tôi không
có nhiều tiền” hay “Tôi không có thời gian”… Tất cả chỉ là nguỵ biện! Có phải bạn
đã dành rất nhiều thời gian để làm việc thật chăm chỉ, tại sao lại không dành
cho mình một khoảng thời gian để khám phá những điều mới mẻ bên ngoài thế giới
công việc của bạn? Nếu không có ai làm bạn đồng hành, tại sao bạn không thử du
lịch một mình? Chỉ cần bạn muốn, thì hãy xách balo lên và đi!</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;"><o:p></o:p></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-26541429770219142282014-08-15T09:16:00.001+07:002014-08-15T09:16:33.021+07:00BÍ QUYẾT HỌC TIẾNG ĐỨC HIỆU QUẢ<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Ước mơ được chạm tay vào <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">nước Đức</a> là ước mơ của rất
nhiều các bạn sinh viên, nhưng yếu tố đầu tiên để bạn có thể học tập và du lịch,
làm việc tại đất nước đó chính là ngoại ngữ. Vậy nên <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">học tiếng Đức</a> không chỉ
đơn thuần là học ngôn ngữ mới để biết mà hơn thế phải thành thạo. Bởi lẽ khi đặt
chân tới nước Đức thì tiếng Đức không còn là ngoại ngữ đối với chúng ta mà đó
là sinh ngữ. Để việc <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">học tiếng Đức</a> trở nên dễ dàng có một số lời khuyên thú vị
sau đây<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">1. Sử dụng
phương pháp học song song:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Có một điểm thú vị giữa tiếng Việt và tiếng Đức đó
là 2 thứ tiếng này đều dung hệ chữ cái Latinh vì thế chúng ta găp lợi thế trong
việc nhận dạng mặt chữ. Học từ mới là hết sức quan trọng đối với việc ngoại ngữ
nói chung vì thế hãy cố gắng nắm bắt các từ vựng từ cơ bản trở đi. Đối với những
bạn đã có vốn tiếng Anh nhất đinh thì việc này còn trở nên dễ dàng hơn thế bởi <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/01/thong-tin-ve-chuong-trinh-aupair-my.html" target="_blank">tiếng Anh</a> và <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">Đức</a> có nhiều từ có mặt chữ gần giống nhau. Ví dụ như der garten
(garden), das Haus ( house), schwimmen (swim),…vì vậy có thể học từ mới thông
qua tiếng Anh như vậy càng bổ trợ thêm cho vốn ngoại ngữ sẵn có của bản thân
cũng như giúp bạn tiếp thu một cách khoa học hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhCEGMcaNrHMNMHayI7kzjUkKI8K_Tfjs7C6-ZZWXsYhk_GZPBvCJyuslB4qL1YMa7nGoi_SBBbkx4fmTEwGP2nzE8q_ibJroIhqpYOyeJFLH_Yn8P187Z_luWeRPX8bXCObT0ovMiI-Ss5/s1600/267302134_ac0346b03f_b.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhCEGMcaNrHMNMHayI7kzjUkKI8K_Tfjs7C6-ZZWXsYhk_GZPBvCJyuslB4qL1YMa7nGoi_SBBbkx4fmTEwGP2nzE8q_ibJroIhqpYOyeJFLH_Yn8P187Z_luWeRPX8bXCObT0ovMiI-Ss5/s1600/267302134_ac0346b03f_b.jpg" height="214" width="320" /></a></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;"> </span><span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;">2.</span><span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;"> </span><span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;">Đừng để
việc học ngoại ngữ bị ảnh hưởng từ ngôn ngữ sẵn có của bạn!</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Đôi khi ngoại ngữ bạn học có những nét tương đồng với
ngôn ngữ mẹ đẻ của bạn. Điều này rất tốt cho người học ngoại ngữ thế nhưng nó
cũng là một nguyên nhân là cho việc học ngoại ngữ của bạn bị trì trệ bởi nó làm
cho bộ não của bạn lười hoạt động, khi gặp một từ và cấu trúc câu khó bạn không
biết làm gì hơn là áp dụng các quy tắc, cách suy diễn sẵn có trong đầu bạn của
tiếng Việt hay <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/01/thong-tin-ve-chuong-trinh-aupair-my.html" target="_blank">tiếng Anh</a> áp dụng vào. Vì thế bạn nên chú ý tránh lối suy nghĩ này
không làm nó ảnh hưởng tới <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">tiếng Đức</a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">3. Không
được dịch!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Cũng giống như việc<a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/01/thong-tin-ve-chuong-trinh-aupair-my.html" target="_blank"> học tiếng Anh</a>, việc dịch thầm
trong đầu mọi ý nghĩ bằng tiếng Việt sẽ làm cho bạn học ngoại ngữ rất mất thời
gian. Điều tốt nhất bạn nên làm là lượm nhặt vốn từ và khi có đủ vốn từ bạn hãy
cố gắng nói một cách tự nhiên nhất mà không phải dịch thầm như khi bạn nói tiếng
Việt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">4. Học
cách nhận biết giống của danh từ:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Giống như một số ngôn ngữ la tinh khác như <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">Pháp</a> hay
Nga, <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">tiếng Đức </a>áp dụng giống đực hoặc cái cho mỗi danh từ cụ thể ví dụ dùng der
trước danh từ giống đực, die trước danh từ
giống cái và das cho danh từ trung tính. Nhiều người khi mới học tiếng Đức
không để tâm tới việc này nên thường gặp nhiều lỗi sai trong diễn đạt cũng như
nghe-hiểu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">5. Học một
ngoại ngữ đồng nghĩa với học một lối tư duy mới!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Das Erlernen einer neuen Sprache ist das Erlernen
einer neuen Denkweise- Hyde Flippo<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Hãy rèn luyện cách tư duy của người Đức thông qua <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">họctiếng Đức</a>. Tất nhiên điều nay không thể có được ngay mà sẽ dần dần hình thành
trong quá trình học. Điều nay giúp bạn tư duy nhạy bén hơn và tiếp thu nhanh
hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">6. Hãy
mua từ điển<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Một quyển từ điển cỡ trung với khoảng 40,000 mục từ
sẽ là thích hợp với một người mới bắt đầu như bạn. Nhưng chúng ta cần phải học
cách sử dụng từ điển một cách hợp lí. Không nên học 1 từ với một nghĩa duy nhất.
Bạn nên học các nghĩa khác của từ đó và đặt câu với bối cảnh phù hợp với từng
nghĩa của từ như vậy vừa giúp bạn nhớ lâu lại vừa rèn khả năng tư duy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">7. Học
nghe nói trước khi học viết:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Đó là kỹ năng học ngoại ngữ một cách tự nhiên của
con người. Như khi còn là một đứa trẻ bạn phải nghe rất nhiều trước khi nói được
từ đầu tiên, điều này giúp việc học tiếng Đức của bạn không bị gò ép vào các kỹ
năng học thuật nhiều. Hãy nghe thật nhiều bằng cách xem các kênh tiếng Đức,
video website học tiếng Đức có phụ đề, nghe các bài hát của các ban nhạc Đức,…bạn
sẽ tiếp nhận thông tin một cách tự nhiên nhất và điều đó dần hình thành <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank">kỹ năngnghe tiếng Đức</a> trong bạn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">8. <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-duc.html" target="_blank"> Học tiếngĐức</a> thường xuyên:<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Và có lẽ một lời khuyên nhỏ cuối cùng là bạn nên
kiên trì tích lũy vì học ngoại ngữ là một quá trình cần có sự tích lũy lâu dài
chứ không phải ngày một ngày hai có được. Nên học theo một thời gian biểu đều đặn,
bạn không cần tốn nhiều thời gian miễn là đều điều đó giúp bạn cảm thấy không cảm
thấy khó khăn, áp lực và giúp bạn tiếp thu nhanh hơn.<o:p></o:p></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-4288426982179085252014-08-13T08:55:00.002+07:002014-08-13T09:02:22.814+07:00Bài viết gây sửng sốt trên facebook của 1 thanh niên Việt Nam 25 tuổi.<div style="background: white; line-height: 15.75pt; margin-bottom: 15.0pt; margin-left: 22.5pt; margin-right: 0cm; margin-top: 0cm; text-align: justify;">
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt;">
<span style="color: #333333; font-size: 15px;">Tôi nhớ trong một tác phẩm nào đó của nhà văn Phan Việt có đoạn: </span><em style="color: #333333; font-size: 15px;">“Nếu có một thời điểm nào đó trong cuộc sống, mà chúng ta cần phải và nên bị dúi xuống bùn lầy tăm tối, tốt nhất hãy chọn lúc 18 – 25 tuổi, lúc mà bạn có cả sức khỏe lẫn sự dẻo dai, cả hưng phấn lẫn thất vọng, cả niềm tin sắt đá lẫn sự ngoan cố mù quáng, cả sự hiểu biết bằng bản năng và trực giác chưa bị pha tạp lẫn sự tăm tối vì mơ hồ nhận thấy những lực cản của xã hội. Nghĩa là có tất cả mà lại chẳng có gì vững chắc”</em><span style="color: #333333; font-size: 15px;">.</span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYus33PY2KR1wFTpDO8WbAh1gTNqkw7hK6GeZKv703Lzds42RcI1Z16jycK0Ay2dHqFh2DS_9okXG6ue5aRCYvO6-AJpoQ0nQGCSP38s_TQB_NebyMZ5TaVwA7F44PB3HgPa_yDZAckfnE/s1600/global+vietnam+aupair.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em; text-align: center;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYus33PY2KR1wFTpDO8WbAh1gTNqkw7hK6GeZKv703Lzds42RcI1Z16jycK0Ay2dHqFh2DS_9okXG6ue5aRCYvO6-AJpoQ0nQGCSP38s_TQB_NebyMZ5TaVwA7F44PB3HgPa_yDZAckfnE/s1600/global+vietnam+aupair.jpg" height="220" width="320" /></a></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">"Gửi các bạn sinh viên những trăn
trở của một người trẻ tuổi. <o:p></o:p></span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt; text-align: justify;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">Giờ này có thể bạn đang ngủ rất ngon.
Tôi thì không dù đồng hồ chỉ đúng 5h sáng. Mấy nay cứ trăn trở nhiều thứ, thức
khuya lắm! Nhiều khi cũng thắc mắc không biết mình có phải 25 tuổi không? Thấy
mình già so với tuổi quá. <o:p></o:p></span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt; text-align: justify;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">Đây không phải là một chủ đề to tát hoặc
mới mẻ gì, nhưng tôi trăn trở nên chia sẻ, thế thôi! </span><br />
<span style="color: #333333; font-size: 11pt; line-height: 15.75pt;"></span><br />
<a name='more'></a>Tôi nhớ trong
một tác phẩm nào đó của nhà văn Phan Việt có đoạn: <em style="color: #333333; font-size: 11pt; line-height: 15.75pt;">“Nếu có một thời
điểm nào đó trong cuộc sống, mà chúng ta cần phải và nên bị dúi xuống bùn lầy
tăm tối, tốt nhất hãy chọn lúc 18 – 25 tuổi, lúc mà bạn có cả sức khỏe lẫn sự
dẻo dai, cả hưng phấn lẫn thất vọng, cả niềm tin sắt đá lẫn sự ngoan cố mù
quáng, cả sự hiểu biết bằng bản năng và trực giác chưa bị pha tạp lẫn sự tăm
tối vì mơ hồ nhận thấy những lực cản của xã hội. Nghĩa là có tất cả mà lại
chẳng có gì vững chắc”</em><span style="color: #333333; font-size: 11pt; line-height: 15.75pt;">. Tôi hoàn toàn đồng ý với suy nghĩ của tác giả. Tôi
đặt tên cho khoảng thời gian ấy là Tuổi Trẻ. Chẳng phải dưới 18 hoặc trên 25
thì không trẻ nữa, nhưng tôi thấy 8 năm ấy mới thật sự là đẹp nhất của giai
đoạn tuổi trẻ. Ở cái tuổi ôm trọn thời sinh viên này, lẽ ra các bạn phải dấn
thân thật nhiều, trằn trọc, suy tư thật nhiều về cuộc đời, về xã hội, về dân
tộc,… thậm chí mất ăn mất ngủ, thao thức đêm dài. </span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt 22.5pt; text-align: justify;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">Có quá nhiều câu
chuyện kể về những con người sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó, cùng cực để rồi
họ có động lực vươn lên thành công. Tôi từng đọc và cả tiếp xúc với những con
người ấy và tôi nghĩ: <em>“Nếu ở trong hoàn cảnh đó, mình cũng sẽ có động
lực vươn lên như họ thôi”</em>. Hoặc cũng không thiếu những câu chuyện về những
người thành công được sinh ra trong một nền tảng gia đình rất tốt, ba mẹ đều
thành công và họ ý thức được tầm quan trọng của việc đầu tư vào giáo dục cho
con cái. Tôi cũng biết và tiếp xúc với nhiều người thuộc nhóm này, rồi tôi cũng
từng nghĩ: <em>“Gia đình họ có điều kiện và nền tảng như vậy, việc họ
thành công không có gì đáng ngạc nhiên cả”</em>. Nếu bạn cũng có những suy nghĩ
giống như tôi cho hai trường hợp trên, thì tôi chia sẻ rằng đó chỉ là sự biện
hộ thôi. Cả hai nhóm người trên đều đáng ngưỡng mộ và trân trọng bởi họ đã nỗ
lực vươn lên trong cuộc sống. Tôi thì thuộc nhóm người ở giữa và tôi nghĩ mình
giống đa số các bạn. Nói một cách văn vẻ đây là nhóm người <strong>mắc kẹt
ở mức trung bình về nhiều mặt</strong>. Gia đình tôi không giàu, nhưng cũng
không quá nghèo (tuy là hơi nghèo vào cái thời đất nước còn khó khăn, gia đình
nào cũng vậy thôi). Tôi học không xuất sắc, nhưng cũng không dở. Tôi không tự
ti, nhưng cũng chẳng tự tin về mình lắm. Tôi không có nhiều mối quan hệ trong
cuộc sống, nhưng cũng có không ít bạn bè,… Tôi nói như vậy chỉ để muốn chia sẻ
với bạn rằng ai cũng có thể vươn lên cho dù xuất thân trong hoàn cảnh gia đình
như thế nào, thành tích học tập ra sao, thông mình vừa vừa, thông minh kiệt
xuất, hay ngu si đần độn,… Chỉ cần một tư duy đúng đắn, nuôi dưỡng khát vọng
lớn và dám dấn thân lăn xả từng việc nhỏ bằng tất cả trách nhiệm của mình. Ai
cũng có thể vươn lên! <o:p></o:p></span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt; text-align: justify;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">Cứ mỗi lần tiếp xúc với các bạn sinh
viên là tôi lại đau đáu trong lòng. Những câu hỏi các bạn đặt ra cho tôi nhiều
khi khiến tôi phát bực nhưng phải làm chủ cảm xúc để giữ thái độ bình tĩnh.
Hoặc cũng không ít lần khi nghe hỏi xong, tôi chỉ biết cười trừ vì thật sự
không biết phải trả lời sao cho thỏa đáng nữa. Tôi xót xa không biết tại sao
những câu hỏi ấy lại được nêu lên dù biết là không nên vùi dập từ trong trứng
nước, cần khuyến khích dám đặt câu hỏi khi có thắc mắc vì đó là cách rất hay để
học hỏi. Nhưng thông qua những câu hỏi ấy, tôi thấy một thực trạng tư duy kém
cỏi, thiển cận và bị động đang ăn sâu vào trong nhiều bạn sinh viên. <o:p></o:p></span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">Trong một lần tọa đàm thân mật với
khoảng 20 bạn sinh viên đến từ nhiều trường đại học khác nhau, có một bạn sinh
viên năm cuối khối ngành kinh tế hỏi tôi rằng: <em>“Anh ơi, trong 4 năm
học đại học, em không tham gia hoạt động hoặc đi làm thêm gì hết, vậy thì bây
giờ em điền cái gì vào CV để xin việc đây anh?”</em>. Khi tôi hỏi ngược lại
những người tham dự hôm ấy là ai cũng ở trong tình trạng giống vậy, thì quá
ngạc nhiên là khoảng 60% cánh tay giơ lên. Trời ơi! Tôi chỉ muốn hét thật to
với nhóm bạn trẻ đó (may là tôi giữ được sự bình tĩnh để từ tốn chia sẻ): <em>“Các
em ơi, sao các em đi tìm một thứ mà chắn chắn là không có trên đời này vậy? Các
em muốn thành công mà không phải trả giá? Các em muốn học giỏi mà không có
những đêm thức trắng vùi đầu vào đèn sách sao? Làm gì có cái thứ đó trên đời
này”</em>. Tôi đang nói đến một tư duy vô cùng nguy hiểm ở các bạn sinh viên,<strong> tư
duy mì ăn liền</strong>. Cái gì cũng muốn có ngay kết quả mà không phải bỏ công
sức. Cái gì cũng muốn người ta mang đến dâng cho mình, ngồi rung đùi mà hưởng
trái ngọt. <o:p></o:p></span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt 22.5pt;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">Khi huấn luyện một khóa học với chủ đề
“Sẵn sàng cho sự nghiệp”, tôi ngạc nhiên khi thấy có khá nhiều bạn sinh viên
mong muốn bước vô khóa học để được nghe về cách trả lời phỏng vấn, cách viết CV
sao cho hay, cách làm sao để thi đậu vào chương trình MT (Management Trainee –
đây là một cuộc thi nhằm tìm kiếm những tài năng trẻ của các tập đoàn đa quốc
gia rất được giới sinh viên quan tâm). Nói chung là các bạn cần những cái có
thể xài được liền, tạo kết quả ngay tức thì. Thực dụng không có gì là xấu cả,
tuy nhiên nó chỉ phát huy hiệu quả khi bạn có một nền tảng nhận thức vững chắc
về sự nghiệp, về tư duy lãnh đạo, về phong cách làm việc, về văn hóa ứng xử nơi
công sở,... Hay nói một cách khác là nội lực của bạn có mạnh thì kỹ năng mới
phát huy tác dụng. Khi hỏi thăm thì tôi biết được các bạn rất ít tham gia vào
những hoạt động xã hội, các câu lạc bộ đội nhóm và nỗ lực vươn lên nhiều vai
trò lãnh đạo khác nhau. Vậy mà ai cũng muốn thi đậu vào MT? Tôi giả sử các bạn
may mắn trả lời phỏng vấn tốt để vào được chương trình này, thì liệu bạn có
“sống” và tỏa sáng được trong đó hay không là điều bạn cần suy nghĩ. Tôi rất
tâm đắc với cách nhìn nhận của Chuyên gia giáo dục Giản Tư Trung rằng <strong>“Ta
là sản phẩm của chính mình”</strong>, vậy thì cái sản phẩm BẠN ngày hôm nay có
cạnh tranh được với những “đối thủ” khác về tư duy, nhận thức, thái độ, kiến
thức, kỹ năng,… hay không? Đối với đồ ăn thì người ta cũng ráng suy nghĩ cho ra
những phương cách “mì ăn liền” để đáp ứng với đỏi hỏi ngày càng gắt gao và cạnh
tranh của xã hội, nhưng với thành công thì làm sao có thể như vậy được? <o:p></o:p></span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt 22.5pt; text-align: justify;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">Tư duy thứ hai
là <strong>tư duy đòi hỏi</strong>. Các bạn đòi hỏi nhiều quá, nhiều hơn
những gì các bạn bỏ ra. Các bạn sinh viên đa số đều rất tự tin về kiến thức của
mình, đó là con dao hai lưỡi. Tự tin là tốt, nhưng tự tin bao nhiêu thì cần
phải nỗ lực chui rèn bản thân không ngừng. Các bạn đang dán cái mác “ĐẠI học”
quá lớn vào mình để kết luận rằng kiến thức đã đủ cho công việc và mình có
quyền đòi hỏi công ty phải trả mức lương tương xứng với 4 năm dùi mãi kinh sử
trên ghế nhà trường. Có nhiều bạn khi tôi hỏi về công việc bạn mong muốn sau
khi ra trường, bạn mô tả muốn làm việc cho các tập đoàn đa quốc gia với thu
nhập ít nhất là 800 USD/tháng. Tôi hỏi tiếp: <em>“Vậy em có cái gì để
người ta phải trả em 800 USD/tháng?”</em>. Bạn… cứng họng!</span><span style="color: #333333; font-size: 11pt; line-height: 15.75pt;"> </span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt; text-align: start;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: #333333; font-size: 11pt; line-height: 15.75pt;">Các bạn ơi, mơ lớn là tốt. Bạn muốn mức
lương bao nhiêu cũng được, không những 800 USD/tháng, mà thậm chí 8000 hay
80.000 USD cũng được. Nhưng, bạn cần phải trả lời câu hỏi là bạn có cái gì để
người ta phải trả cho bạn mức lương đó? Bạn có nghĩ công việc photocopy cũng có
thể làm xuất sắc hơn bình thường được hay không? Bạn phải thay thế tư duy đòi
hỏi bằng một tinh thần cống hiến hăng say, không ngại việc, không chê việc, làm
với tất trách nhiệm và chuẩn mực cao nhất để đổi lại kinh nghiệm và sự tín
nhiệm. Chứng minh cho họ thấy đi đã, khoan đòi hỏi, rồi bạn sẽ được trả công
xứng đáng sau này.</span></div>
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;"><span style="font-size: 11pt; line-height: 15.75pt;">Ngoài ra, các bạn chỉ muốn nhận mà </span><strong style="font-size: 11pt; line-height: 15.75pt;">không muốn trả giá</strong><span style="font-size: 11pt; line-height: 15.75pt;">. Từ
“giá” ở đây tôi muốn nói ở cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Tôi diễn thuyết cho
sinh viên khá nhiều, cái gì miễn phí thì bạn đến đông lắm. Nhưng cái gì cần một
khoản đầu tư để học hỏi sâu hơn thì hình như với bạn nhiêu đó “hàng” miễn phí
là đủ rồi. Bạn chê mắc, bạn tiếc tiền, bạn thấy không cần thiết. Rồi thì sau
này cái giá mà bạn thật sự sẽ trả còn đắt hơn nhiều. Bạn tiếc tiền đầu tư vào
bản thân thì xem như bạn cũng tiếc thành công.</span></span></div>
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">
<o:p></o:p></span><br />
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">Cuối cùng, điều khiến tôi trăn trở nhiều
nhất ở các bạn sinh viên là các bạn <strong>không có một khát vọng lớn</strong>.
Cách đây hai tuần, tôi kết hợp với một tổ chức nhân sự uy tín để tổ chức một
khóa huấn luyện dành cho những sinh viên đã qua chọn lọc, nhằm mục đích trang
bị cho các bạn cách tư duy của một nhà lãnh đạo tương lai. Khóa huấn luyện kết
thúc rồi nhưng dư âm của nó khiến tôi trằn trọc mãi. Tôi băn khoăn, lo ngại về
Tuổi Trẻ hiện nay, lứa tuổi mà tôi cũng thuộc về. Rồi Việt Nam chúng ta sẽ ra
sao khi mà những con người chủ nhân tương lai của đất nước lại có những suy
nghĩ và biểu hiện như vậy? Trách ai bây giờ đây? Tôi không dám vơ đũa cả nắm,
bởi tôi tin rằng vẫn có rất nhiều bạn trẻ đang từng ngày nỗ lực vươn lên với
những khát vọng lớn lao, phục vụ trước hết cho đất nước, sau đó mới đến bản
thân mình. Nhưng tôi muốn dấy lên một thực trạng đáng báo động ngày nay ở một
số lượng lớn các bạn sinh viên: các bạn suy nghĩ nhỏ quá. Đó là chỉ mong làm
sao có đủ tiền sống mỗi ngày; làm sao có thể thi đậu tốt nghiệp tốt nghiệp nếu
không sẽ bị ba mẹ la; làm sao để có thể tìm được một công việc ổn định sau khi
ra trường; làm sao có thể tự lo được cho bản thân sau khi tốt nghiệp,... Tôi
cũng từng như vậy, y chang các bạn thôi. Nhưng bạn ơi, bạn cần biết rằng điều
đáng sợ nhất của một đất nước không phải là nghèo nàn về tài nguyên khoáng sản;
không phải là đất nhỏ ít dân; mà điều đáng sợ nhất là đất nước ấy chỉ tập hợp
những con người không dám khát vọng lớn, không dám ước mơ lớn. Ai cũng muốn
nước mình giàu mạnh, ai cũng muốn Việt Nam có thể vươn ra tầm châu lục, thậm
chí là sân chơi toàn cầu; nhưng ai cũng suy nghĩ nhỏ nhặt, ai cũng chỉ nghĩ cho
riêng cho bản thân mình thôi thì làm sao có thể cùng nắm tay nhau đi lên được
đây? Bạn có thể trông chờ điều gì trong khi mỗi ngày mình chỉ biết la cà những
quán café, quán nhậu, những thú vui cho quên đời quên sầu, giết thời gian. Tôi
thật sự lo, lo lắm các bạn ạ!<o:p></o:p></span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt 22.5pt; text-align: justify;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">Than vãn rồi
cũng thế thôi, bây giờ cần phải làm gì đây? Câu hỏi này quả là rất rộng và quá
khó với tôi. Nhưng nếu chỉ được chọn một điều duy nhất để chia sẻ với sinh
viên, trong giới hạn kinh nghiệm và hiểu biết của mình, tôi muốn nói rằng các
bạn cần phải <strong>CHỦ ĐỘNG</strong>. Các bạn còn bị động quá, điển hình
là mỗi khi tọa đàm (tức là một dạng hỏi đáp chia sẻ kinh nghiệm), tôi hỏi là có
ai có câu hỏi gì không thì chỉ một sự im lặng đáng sợ xuất hiện. Tôi hỏi tại
sao thì các bạn nói rằng đến đây để được nghe anh chia sẻ gì đó. Các bạn ơi,
cần phải thay đổi tư duy ngay đi, CHỦ ĐỘNG lên. Đừng ngồi đó mà mong người ta
đem thành công đến với bạn. Đừng chỉ biết nộp đơn rồi cầu mong nhà tuyển dụng
gọi điện và mời bạn ký hợp đồng. Đừng mỗi ngày chỉ có đến trường rồi quay về
nhà mà mong mình sẽ tỏa sáng trong sự nghiệp sau này. Đừng kêu than oán trách
việc giáo dục đại học thế này thế kia, thiếu thực tiễn, toàn lý thuyết,… Ai
cũng có công việc và trách nhiệm của họ thôi. Nhiệm vụ của bạn là học và hãy
biết nỗ lực học một cách chủ động. Nó xuất phát từ ý thức “Ta là sản phẩm của
chính mình” để chuyển vai trò đầy tớ sang vai trò ông chủ của quá trình học.
Chính bạn mới là người đề ra những cái mình cần học dưới sự hướng dẫn của thầy
cô hoặc những người trước, rồi nỗ lực học tập bằng phương pháp học sáng tạo. Sự
học cũng cần mở rộng cách nhìn nhận. Không phải cứ phải có cái bàn, cái ghế,
quyển vở, cây bút thì mới gọi là học. Học ở bất kì đâu, học từ bất kì ai. Chỉ
cần một cái đầu rộng mở, chịu khó quan sát, trao đổi, đánh giá, phân tích, thắc
mắc là được. Thay đổi cả hệ thống thì khó, nhưng thay đổi bắt đầu từ chính bản
thân mình thì ai cũng làm được, chỉ là bạn có muốn hay không thôi? <o:p></o:p></span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt; text-align: justify;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">Vài trăn trở của một người trẻ tuổi gửi
đến Tuổi Trẻ. Giai đoạn 18 – 25 thật đẹp, đừng phung phí thời gian để biến mình
thành một thế hệ lu mờ của xã hội. <o:p></o:p></span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt; text-align: justify;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">5h sáng ngày 3/7/2012"<o:p></o:p></span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt; text-align: justify;">
<span style="color: #333333; font-size: 11.0pt;">Sưu tầm<o:p></o:p></span></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; line-height: 15.75pt; margin: 0cm 0cm 15pt 22.5pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-37763571696620047342014-07-24T11:50:00.000+07:002014-07-25T08:14:54.989+07:00Tiếng Lóng - Cách chơi chữ của giới trẻ Pháp<div class="MsoNormal">
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><br />
Nếu như trước đây tiếng lóng có nghĩa xấu thì ngày nay tiếng lóng ngày càng
được sử dụng và mở rộng nhiều hơn, nó được coi là “mật mã chung” cho những
người cùng 1 nhóm. <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">Ở Pháp,</a> tiếng lóng hiện đại còn được coi là ngôn ngữ của
giới trẻ bởi vì họ là đối tượng chính sử dụng loại hình ngôn ngữ này. Ngày nay,
tiếng lóng tiếng Pháp được sử dụng phổ biến và rộng rãi không chỉ trong giao
tiếp, mà còn trên các phương tiện thông tin đại chúng: báo chí, truyền hình,
Interntet.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="background: white; font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nói lái là cách chơi chữ của <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">người Pháp</a> được sinh ra bằng
cách đảo lộn các âm của 1 từ , cũng tương tự như trong tiếng Việt ( </span><i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ví dụ</span></i><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">: bí
mật → bật mí, một cái → mái cột, mèo
cái → mái kèo, trâu đực → trực đâu, trâu
cái → trái cau ) . Trong <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">tiếng Pháp</a> cũng thế họ đảo lộn âm điệu của 1
từ (Ví dụ femme chuyển thành meuf , lourd chuyển thành relou, merci chuyển
thành cimer)<o:p></o:p></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgG-w00sFuRIoHPJJ9Wlvi684uqTk70Kon3vdLBy7Kls6N9tvSuB05qyhbOxNwQd06FaQwz2qH7j5jkByVpOgUk00ssSAWKDfisCMPXa9bYDTMg5AKDayuEztfw-R_lqbqf2E4aa-C3s7Hg/s1600/Untitled.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgG-w00sFuRIoHPJJ9Wlvi684uqTk70Kon3vdLBy7Kls6N9tvSuB05qyhbOxNwQd06FaQwz2qH7j5jkByVpOgUk00ssSAWKDfisCMPXa9bYDTMg5AKDayuEztfw-R_lqbqf2E4aa-C3s7Hg/s1600/Untitled.jpg" height="293" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"></span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Về
mặt ngôn ngữ, các từ lóng<a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank"> tiếng Pháp </a>được hình thành chủ yếu dựa trên các
phương thực tạo từ và mang tính hình thái. </span><span style="font-family: '', serif, '', serif; font-size: 12pt;">Có nhiều
từ lóng tiếng Pháp có nghĩa từ nguyên, cho thấy một số từ lóng tiếng Pháp có
tính phổ biến và dần trở thành ngôn ngữ toàn dân. Đặc biệt nó còn thể hiện đặc
trưng riêng của giới trẻ, đó là thứ tiếng lóng mang màu sắc trẻ trung, dí dỏm,
phản ánh một cuộc sống năng động và xu hướng “say mê và sáng tạo không ngừng”
của lứa tuổi thanh thiếu niên.</span><br />
<div align="left" class="MsoNormal">
<span style="font-family: '', serif, '', serif; font-size: 12pt;">Hãy cùng
xem bảng thống kê những từ lóng trong tiếng Pháp nhé:</span><span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<table border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" class="MsoNormalTable" style="border-collapse: collapse; margin-left: 12.5pt; mso-padding-alt: 0cm 0cm 0cm 0cm; mso-yfti-tbllook: 1184;">
<tbody>
<tr>
<td style="border: solid black 1.0pt; padding: 0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; width: 148.85pt;" valign="top" width="198">
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Từ chỉ người</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
</td>
<td style="border-left: none; border: solid black 1.0pt; mso-border-left-alt: solid black 1.0pt; padding: 0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; width: 163.0pt;" valign="top" width="217">
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tính từ</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
</td>
</tr>
<tr>
<td style="border-top: none; border: solid black 1.0pt; mso-border-top-alt: solid black 1.0pt; padding: 0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; width: 148.85pt;" valign="top" width="198">
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">femme → meuf</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">mec → keum</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">frère → reuf</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">sœur → reus</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">mère → reum</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">père → reup</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">moi → wam ou oim</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">toi → wat ou oit</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">pute → teupu ou tepu</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">pétasse → tasspé ou taspé</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">parents → rempa ou rempss</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">flic → keuf</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">arabe → beur
→ reubeu ou rebeu</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">juif → feuj</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">noir → renoi</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">français → céfran</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">ricain (Américain)
→ Cainri</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">pakos (Pakistanais)
→ kospa</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">bombe → beubon ou bebon</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">toubab → babtou</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">black → keubla ou kebla</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
</td>
<td style="border-bottom: solid black 1.0pt; border-left: none; border-right: solid black 1.0pt; border-top: none; padding: 0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; width: 163.0pt;" valign="top" width="217">
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">méchant → chanmé</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">gentil → tigen</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">énervé → vénèr</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">louche → chelou</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">pourri → ripou</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">lourd → relou</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">bizarre → zarbi
ou zarb</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">fou → ouf</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">dingue → gueudin ou guedin</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">comme
ça → kom ass ou ça com ou ass com</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">moche → cheum</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">chaud → auch</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">cher → reuch</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">branché → chébran</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">petit → tipeu</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">bête → teubé ou tebé</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">défoncé → fonsdé</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">pourri → ripou</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">louche (bizarre)
→ cheulou ou chelou</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">méchant (super)
→ chan-mé, chanmé</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">sec → keuss ou keus ou keussé</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">grave → veugra ou vegra</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
</td>
</tr>
</tbody></table>
<div align="left" class="MsoNormal">
<br /></div>
<div align="left" class="MsoNormal">
<br /></div>
<table border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" class="MsoNormalTable" style="border-collapse: collapse; margin-left: 12.5pt; mso-padding-alt: 0cm 0cm 0cm 0cm; mso-table-layout-alt: fixed; mso-yfti-tbllook: 1184;">
<tbody>
<tr>
<td style="border: solid black 1.0pt; padding: 0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; width: 151.1pt;" valign="top" width="201">
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Động từ và cụm động
từ</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
</td>
<td style="border-left: none; border: solid black 1.0pt; mso-border-left-alt: solid black 1.0pt; padding: 0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; width: 160.75pt;" valign="top" width="214">
<div align="center" class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Danh từ</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
</td>
</tr>
<tr>
<td style="border-top: none; border: solid black 1.0pt; mso-border-top-alt: solid black 1.0pt; padding: 0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; width: 151.1pt;" valign="top" width="201">
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">manger → géman</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">choper (“se
faire choper”) → pécho</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">mater → téma</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">fumer → méfu</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">vas-y → zyva ou ziva</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">mate !
(au sens de “regarde !”) → téma</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">triper → pétri</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">rigoler → goleri ou golri (“tu
m’fais golri !”)</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">flasher → chéfla</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">je
ne sais pas → Ché ap</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">carotter (flouer)
→ rot-ca</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
</td>
<td style="border-bottom: solid black 1.0pt; border-left: none; border-right: solid black 1.0pt; border-top: none; padding: 0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; width: 160.75pt;" valign="top" width="214">
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">métro → tromé ou trom</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">voiture → turvoi</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">truc → keutru ou ketru</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">soirée → réssoi</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">fête → teuf</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">cigarette → garetci,
abrégé en garo</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">pompes (chaussures)
→ peupon ou pepon</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">disque → skeud</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">photo → tofo ou tof</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">joint → oinj</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">chien → ienche ou iench</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">bouche → cheubou ou chebou</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">mouche → cheumou ou chemou</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">nez → zen</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">argent → genar (prononcez
gen-ar)</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">musique → zicmu,
abrégé en zic</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">rap → peura</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">cité → téci</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">gramme → meug</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">herbe → beuh ou beu</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">barette → retba</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">pétard → tarpé</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">shit → teuch</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">monnaie → némo ou naimo</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">rage → geura</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">merde → deumer ou demer</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">pied → ièp, iep, yèp ou yep</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">bite → teub</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 14.65pt;">
<span style="font-family: ""serif"","serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">sein → eins</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="left" class="MsoNormal">
<br /></div>
</td>
</tr>
</tbody></table>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
</div>
<div class="MsoNormal">
<table border="1" cellpadding="0" cellspacing="0" class="MsoTableGrid" style="border-collapse: collapse; border: none; margin-left: 40.85pt; mso-border-alt: solid black .5pt; mso-border-themecolor: text1; mso-padding-alt: 0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-table-layout-alt: fixed; mso-yfti-tbllook: 1184;"><tbody></tbody></table>
</div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-78071334818850582842014-06-26T10:36:00.002+07:002014-06-26T10:41:26.485+07:00Du học – 'Đi đi, đừng về!' <div style="margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; text-align: justify;">
<span style="background: white;">Đây là những tâm sự thật của một bạn du học sinh <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/01/thong-tin-ve-chuong-trinh-aupair-my.html" target="_blank">Mỹ</a>
hiện đang ở Việt Nam hè 2014. </span><o:p></o:p></div>
<div style="margin: 0cm 0cm 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0cm 0cm 0.0001pt;">
<span style="background: white;"><b>Góc nhìn Việt Nam: "<a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/01/thong-tin-ve-chuong-trinh-aupair-my.html" target="_blank">Đi Mỹ </a>được rồi, về làm gì?</b></span><o:p></o:p></div>
<div style="margin: 0cm 0cm 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0cm 0cm 0.0001pt;">
<span style="background: white;">"Tôi năm nay 21 tuổi, đang du học tại Mỹ. Kết
thúc 4 năm Đại học, tôi muốn về Việt Nam. Nhưng ai cũng ngăn cản: 'Đi đi, đừng
về!' Bố mẹ tôi làm trong ngành y. Hai người bắt đầu nói về chuyện du học và
định cư tại Mỹ khi tôi mới học 11. Mẹ thường hay kể công việc hằng ngày tại
bệnh viện, để tôi hiểu lời hối thúc 'đừng về Việt Nam' bắt nguồn từ 20 năm sống
trong bức xúc của mẹ: 'Bệnh viện của mẹ có một bác giám đốc lên chức từ những
năm 80. Kể từ đó, bác đã cho không biết bao nhiêu họ hàng từ Bắc, Trung vào làm
hộ lý, điều dưỡng, kỹ thuật viên,… Với 'quyền lực mềm' của giám đốc, bác chỉ
nói một tiếng, có anh trưởng khoa nào không dám nhận người? Toàn con ông cháu
cha. Còn những sinh viên chính quy, nắm tấm bằng Đại học, phải trầy trật khổ sở
để được bước chân vào cổng viện. Không chỉ ở đây, mà bất cứ nơi đâu tại Việt
Nam này cũng có 'quyền lực mềm' giống thế hoặc hơn thế. Nhiễu nhương lắm. Hách
dịch lắm. Về làm gì hả con?' Khi không thuyết phục được tôi, ba mẹ viện đến dì.
Dì bảo: 'Dì hiểu là con muốn về Việt Nam để cống hiến. Nhưng, ở nơi này, tài
năng của con không có cơ hội phát triển. Tìm cách định cư đi. Khi đã có kinh
tế, con muốn làm gì cho quê hương mà chẳng được!' Không chỉ bố mẹ, dì, mà các
bác đang sống ở Mỹ đều đồng ý với quan điểm ấy. </span><o:p></o:p></div>
<div style="margin: 0cm 0cm 0.0001pt;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhxanICnOlg9v7dpbai1uORTvxkmM-YViO-7-lt4jSU_qH_xkoWA5hNAQ5VBBeUHsQdJqGPAcFYMsmKyQUKI33Z9SV2TY9tfPmFo3vx3DbmHodIjEH9ILA2klDV46P_fFItBNb96AE236u2/s1600/20140624053008-du-hoc----di-di--dung-ve---2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhxanICnOlg9v7dpbai1uORTvxkmM-YViO-7-lt4jSU_qH_xkoWA5hNAQ5VBBeUHsQdJqGPAcFYMsmKyQUKI33Z9SV2TY9tfPmFo3vx3DbmHodIjEH9ILA2klDV46P_fFItBNb96AE236u2/s1600/20140624053008-du-hoc----di-di--dung-ve---2.jpg" height="311" width="320" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<a name='more'></a><br />
<br />
<div style="margin: 0cm 0cm 0.0001pt;">
<span style="background: white;"><b>Lăng kính Mỹ: 'Lý do nào để quay về quê hương?</b></span><o:p></o:p></div>
<div style="margin: 0cm 0cm 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0cm 0cm 0.0001pt;">
<span style="background: white;">Trong vòng tròn bạn bè của tôi, chỉ ra ai không muốn
về Việt Nam thì rất dễ. Còn tìm người quyết tâm trở lại thì thật khó khăn.
Nhiều bạn lưỡng lự, không ai dám chắc chắn hai chữ: 'Sẽ về!' Tôi có một cô bạn
thân đang học ngành Công nghệ thực phẩm. Cô bảo: 'Ngành mình học, về nước không
xài được. Còn đường ở Canada thì rộng mở. Mình không muốn trở về để chật vật
kiếm một chỗ làm sau 4 năm vất vả!' Một người bạn khác chia sẻ: 'Từ lúc quyết
tâm theo đuổi sự nghiệp sản xuất âm nhạc, mình đã biết. Tại Việt Nam, mình sẽ
không làm được.' Một chị theo học kinh tế thì bảo: 'Đơn giản chị không muốn!'
Chị đang đi thực tập rất nhiều nơi, kiếm tìm một chỗ tài trợ visa cho mình. Anh
bạn học kỹ sư hóa, vừa apply thạc sĩ thành công nói với tôi: “Anh thích nghiên
cứu khoa học, Việt Nam sao có đất cho anh? Về ư? Anh không thể.” Những thằng Mỹ
thì hỏi thẳng vào mặt tôi: 'Tụi mày từ Việt Nam đến đây học, thụ hưởng văn hóa
của tụi tao, thụ hưởng cả những đồng tiền bố mẹ tao còng lưng đóng thuế. Học
xong mày phủi tay quay về nước, thế thì có công bằng với tụi tao hay không?'
Giữa dòng ý kiến 'Đi đi, đừng về!' dữ dằn như thác lũ đẩy tôi lùi lại, tôi nhìn
về quê hương, cố gắng tìm một lý do cho mình quay lại. Nhưng tìm hoài mà không
thấy. Chưa bao giờ sách giáo khoa nói về những cái cúi đầu của chúng tôi trên
<a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/01/thong-tin-ve-chuong-trinh-aupair-my.html" target="_blank">đất Mỹ</a>, vì nỗi tự ti quê hương thua kém hơn, mà chỉ bảo: 'Nước ta rừng vàng
biển bạc.' Chưa bao giờ chúng tôi được dạy về 'trách nhiệm công dân'. Chúng tôi
chỉ học ganh đua điểm số, chứ không học cách cùng nắm tay nhau mà đi xây dựng
đất nước. Chưa bao giờ bố mẹ nói tôi phải có trách nhiệm với Việt Nam, mà chỉ
nói: 'Đừng về để dẫm vào đường cụt. Trên mảnh đất này, người tài không có cơ
hội. Vì tương lai của con, hãy đi đi!” </span><o:p></o:p></div>
<div style="margin: 0cm 0cm 0.0001pt;">
<br />
Còn bạn lý do để bạn quyết định để đến 1 vùng đất mới, học tập 1 thời gian rồi
quay lại về Việt Nam để làm việc không, hãy cùng chia sẻ nhé</div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Bài viết: Sưu tầm</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-86538964916812018422014-06-26T09:59:00.001+07:002014-06-26T10:36:56.127+07:00Định kiến chết người khi học tiếng anh<div style="text-align: justify;">
Một trong những thầy hướng dẫn luận văn tiến sĩ của tôi là một người Anh gốc Ấn. Bà sinh ra ở Anh, học đại học tại Cambridge và làm tiến sĩ tại Yale, những đại học lừng danh nhất trên thế giới, và làm ở Quỹ Tiền tệ Quốc tế. Ấy thế mà bà vẫn nói tiếng Anh theo phương ngữ Ấn Độ, theo văn hóa Ấn Độ. Và bà rất tự hào về điều đó.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjWUG94L9TCJUX00UJWB8f8_Dsp7fSxTnVLpBgkAGIeG83Z-Q3xgnJ0GrUba3tApM6qsW_I93D2Gmoba974R7QFdnfRi6eJJ-iS-cuwDEvbsd3CjwoV7h3U5Q0-l9bPbGoKC_Gt2ZDRDXxE/s1600/globalvietnam.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjWUG94L9TCJUX00UJWB8f8_Dsp7fSxTnVLpBgkAGIeG83Z-Q3xgnJ0GrUba3tApM6qsW_I93D2Gmoba974R7QFdnfRi6eJJ-iS-cuwDEvbsd3CjwoV7h3U5Q0-l9bPbGoKC_Gt2ZDRDXxE/s1600/globalvietnam.jpg" height="258" width="320" /></a></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Trả lời chất vấn Quốc hội mới đây, Bộ trưởng Giáo dục và Đào tạo Phạm Vũ Luận đã nói: “cách dạy, cách học, cách thi ngoại ngữ của Việt Nam không giống ai trên thế giới”, “trò phát âm chuẩn, cô chê” và thế là có hàng loạt trao đổi liên quan đến việc dạy tiếng Anh, đặc biệt là phát âm, được chia sẻ.</div>
<div style="text-align: justify;">
Theo tôi chuyện học và dạy tiếng Anh của người Việt “không giống ai” vì chúng ta đang tồn tại một số định kiến rất sai lầm.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Định kiến lớn nhất đó là “cần phải phát âm chuẩn”. Đã bao năm nay, cả nền giáo dục tiếng Anh ở Việt Nam bị ám ảnh mê muội bởi cái chuẩn là chúng ta phải phát âm theo giọng Anh hoặc Mỹ. Chúng ta tự hào khi con mình nói giọng Anh - Mỹ và khoái trá chê con người khác; tán đồng khi con “cười sằng sặc” nói thầy cô phát âm không ”chuẩn”. Ám ảnh phải nói “chuẩn” đã gây ra không biết bao tốn kém.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn đâu cần phải phát âm chuẩn giọng “Anh – Mỹ” thì mới làm được việc. Tại Mỹ hàng năm có hàng trăm nghìn người nhập cư đến từ khắp nơi trên thế giới, những nước mà tiếng Anh không phải tiếng mẹ đẻ, như Italy, Hà Lan, Đức, Ấn Độ, Trung Quốc, Hàn Quốc, Việt Nam. Có hàng nghìn giáo sư, bác sĩ, luật gia xuất chúng, những nhà khoa học được giải Nobel, họ đều nói giọng không “chuẩn”. Bạn đã đến Liên Hiệp Quốc, Ngân hàng Thế giới chưa? Bạn đã nghe hàng trăm giọng phát âm tiếng Anh, mỗi người một kiểu chưa? Ấy thế mà những nơi đó tập trung những kinh tế gia, nhà ngoại giao hàng đầu thế giới hàng ngày làm việc với nhau đấy.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đã bao giờ bạn thấy một người Singapore, Philippine hay Ấn Độ xấu hổ và mặc cảm vì nói tiếng Anh không giống giọng “Anh Mỹ” chưa? Những đất nước đó có hàng triệu, hàng trăm triệu đến hàng tỷ dân nói và sử dụng tiếng Anh thành thạo mà chả ai qua tâm đến giọng của người kia giống Anh/Mỹ hay không? Cả thế giới kính trọng Lý Quang Diệu của Singapore, say mê những kiến giải kinh tế học của Amartya Sen (nhà kinh tế học Ấn Độ được giải Nobel), có ai quan tâm là họ nói tiếng Anh không giống giọng Anh - Mỹ không?</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mỗi đất nước, con người, dân tộc có một phương ngữ, chất giọng khác nhau. Tại sao lại cứ khăng khăng bắt người ta phải nói giọng Anh, giọng Mỹ. Ngay cả ở Mỹ, những người Mỹ da đen cũng có cách phát âm riêng mà không ai phán xét họ cả. Chúng ta chưa bao giờ bắt người Nghệ An, người miền Tây phải nói giọng Bắc thì tại sao lại cứ mong con mình phải nói như những ông Tây? Hãy tìm ở Việt Nam mà xem, có bao nhiêu người thực sự phát âm được giống giọng “Anh Mỹ”? Tôi dám đặt cược là không quá con số nghìn.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ám ảnh phải nói “chuẩn” gây ra sự tốn kém rất lớn khi học tiếng Anh. Thay vì học với cô thầy giỏi người Việt, chúng ta tốn rất nhiều tiền học với “tây” và làm mọi cách để phát âm cho “chuẩn”. Đành rằng học với “tây” thì phản xạ sẽ tốt hơn, nhưng chi phí sẽ đắt gấp 2-3 lần. Và ám ảnh ấy sẽ mãi là một vòng luẩn quẩn vì chừng nào chúng ta không học bằng tiếng Anh liên tục từ nhỏ, không sống một thời gian dài tại Anh, Mỹ thì phần lớn chúng ta cũng không thể nào phát âm “chuẩn” được.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi từng là một học sinh chuyên Anh tại một trường trung học nổi tiếng Hà Nội, đã học đại học tại Australia, làm tiến sĩ tại Mỹ, tham gia học, dạy và làm việc ở các môi trường nói tiếng Anh, tổng cộng hơn 24 năm sử dụng tiếng Anh. Đến bây giờ tôi vẫn không nói tiếng Anh có giọng Anh Mỹ và tôi cũng chưa bao giờ mặc cảm vì điều đó. Các bậc thầy và đồng nghiệp đáng kính của tôi đến từ Thổ Nhĩ Kỳ, Italy, Ấn Độ, Hàn Quốc, Rumani. Ai cũng nói tiếng Anh lơ lớ, thậm chí còn khó nghe. Nhưng họ đều rất thành công.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Một trong những thầy hướng dẫn luận văn tiến sĩ của tôi là một người Anh gốc Ấn. Bà sinh ra ở Anh, học đại học tại Cambridge và làm tiến sĩ tại Yale, những đại học lừng danh nhất trên thế giới, và làm ở Quỹ Tiền tệ Quốc tế. Ấy thế mà bà vẫn nói tiếng Anh theo phương ngữ Ấn Độ, theo văn hóa Ấn Độ. Và bà rất tự hào về điều đó.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mặc cảm nói tiếng Anh không “chuẩn” một phần phản ánh tư duy “nhược tiểu”, luôn coi mình không bằng với Tây Âu, cảm thấy mình thấp kém, lấy việc giống “tây” làm một phần thước đo giá trị. Tôi chắc không có đất nước nào ngoài Việt Nam lại có khái niệm tiếng “bồi”, nghĩa là tiếng Anh (của bồi bàn) không phát âm chuẩn, thiếu văn phạm.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Vậy phát âm “chuẩn Mỹ Anh” có tốt gì không? Xin thưa là không có bất cứ một lợi ích gì hơn so với việc phát âm để nghe được, hiểu được, dùng được cả. Còn cái hại của việc sợ phát âm không “chuẩn” sẽ là vô số: Nó sẽ dẫn đến mặc cảm, tự ti khi học tiếng Anh để rồi mãi không học được; nó sẽ dẫn đến việc tốn kém khi cứ đầu tư suốt vào việc kiếm thầy bản ngữ để học rồi ba bữa lại quên vì mình làm sao mà phát âm đúng giọng được. Nó cũng gieo vào đầu bao thế hệ tư duy “nhược tiểu” tự đánh giá mình kém cỏi bằng một giọng phát âm “chuẩn” hay không “chuẩn”.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Hãy cứ mạnh dạn nói tiếng Anh đi, tiếng “bồi” cũng được, rồi dần dần bạn sẽ thành thạo. Hãy cứ thoải mái giao tiếp bằng tiếng Anh đi dù bạn nói có không hay. Cô cứ mạnh dạn dạy học trò biết tiếng Anh đi, đừng “lăn tăn” mình nói chuẩn hay không chuẩn vì ít nhất các em sẽ được cô dạy một cách tự tin. Cha mẹ cũng hãy mạnh dạn tiết kiệm hàng triệu đồng một tháng thay vì tốn tiền cho con học tiếng Anh với tây đi, dành tiền đó đầu tư cho con học với thầy cô giỏi. Các cán bộ nhân viên cũng đừng mặc cảm là phải học cho đến khi nào nói “chuẩn” thì mới dám dùng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Hãy tự tin lên, dù cho tiếng Anh chúng ta nói có là Ving-lish (Vietnamese English) đi chăng nữa, vì sẽ có một ngày chúng ta thực sự gia nhập thế giới nói tiếng Anh của một nước phát triển như Singapore nơi người ta nói tiếng Sing-lish (Singaporean English); của cường quốc quân sự, văn hóa như Ấn Độ nơi hơn một tỷ người nói tiếng Ing-lish (Indian English). Hãy cứ làm được như thế đã, trước khi mơ về cái gọi là tiếng “chuẩn”.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nguồn: Sưu Tầm</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-27799604231818069412014-06-04T10:40:00.004+07:002014-06-04T10:40:59.324+07:00Sự Lợi Hại Của Thất Bại <div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Một công ty lớn tuyển mộ nhân sự và số người ứng thí
rất đông. Họ đều có bề dày kinh nghiệm và có bằng cấp, học vị đáng kính nể. Qua
ba vòng thi tuyển chỉ còn lại 11 người lọt vào vòng cuối cùng cho sáu vị trí
quan trọng của công ty do chính tổng giám đốc và những nhân vật cao cấp trong
công ty trực tiếp phỏng vấn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Khi vị tổng giám đốc phát hiện có đến 12 người tham
dự, ông hỏi: "Ai trong số các vị đã không lọt qua các vòng tuyển chọn trước
đó"?.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">"Thưa ông, tôi" - Một chàng trai đứng dậy
nói. "Tôi bị loại ngay từ vòng đầu nhưng tôi tin mình có thể trúng tuyển
nên vẫn muốn thử sức ở vòng cuối cùng này".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;"> </span></div>
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;"><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div style="text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiu3SD2A45IfTxTHHECkg6U9fBCoFB0ghFTZtF8qXk_RwvJ8hvBWEEv8i3DvBhFAYbAEwFnbtihXCEcdcH8IzFgI7j9hEdxXRGKviuT6Wn3k4pbaoBqKdy6ycTxgNcAr-kjFKFKMSUGucpM/s1600/globalvietnamaupair2.jpg" imageanchor="1" style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%; margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiu3SD2A45IfTxTHHECkg6U9fBCoFB0ghFTZtF8qXk_RwvJ8hvBWEEv8i3DvBhFAYbAEwFnbtihXCEcdcH8IzFgI7j9hEdxXRGKviuT6Wn3k4pbaoBqKdy6ycTxgNcAr-kjFKFKMSUGucpM/s1600/globalvietnamaupair2.jpg" height="212" width="320" /></a></div>
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiu3SD2A45IfTxTHHECkg6U9fBCoFB0ghFTZtF8qXk_RwvJ8hvBWEEv8i3DvBhFAYbAEwFnbtihXCEcdcH8IzFgI7j9hEdxXRGKviuT6Wn3k4pbaoBqKdy6ycTxgNcAr-kjFKFKMSUGucpM/s1600/globalvietnamaupair2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><a name='more'></a></a></span><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Mọi người trong phòng đều bật cười, kể cả ông già lo
việc trà nước đứng ở phía cửa ra vào. Ông tổng giám đốc vừa ngạc nhiên, vừa tò
mò hỏi tiếp: "Anh đã bị loại từ vòng đầu, vậy hôm nay anh tới đây có nghĩa
gì"?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">"Tôi chỉ tốt nghiệp đại học và là một nhân viên
bình thường nhưng tôi có 11 năm kinh nghiệm làm việc và đã từng làm cho 18 công
ty khác nhau" - Rất tự tin, chàng trai trả lời.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">"Bằng cấp, học lực và chức vụ của anh đều ở mức
trung bình. 11 năm kinh nghiệm làm việc tại 18 công ty khác nhau đúng là điều
đáng ngạc nhiên. Tuy nhiên với tư cách là nhà tuyển dụng, chúng tôi không thích
điều này". - Ông tổng giám đốc ngắt lời.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">"Thưa ông, tôi không hề chuyển công ty mà tại
vì 18 công ty tôi đã từng làm việc đều... phá sản" - Chàng thanh niên vẫn
trả lời tỉnh bơ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Lần này thì cả khán phòng cười ồ. Có tiếng bình phẩm
từ phía trên: “Cậu ta đúng là người xui xẻo”. Nhưng chàng trai nói tiếp:
"Tôi cho rằng đó mới chính là điểm mạnh của riêng tôi mà không phải ai
trong quí vị ở đây cũng có được".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Cả phòng lại ồn ào lên. Lúc này, ông già phục vụ nước
tiến đến bàn chủ tọa và rót nước cho các vị lãnh đạo trong hội đồng giám khảo.
Chàng trai tiếp tục:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">"Tôi hiểu rất rõ 18 công ty đó bởi tôi đã từng
cùng những đồng nghiệp của mình chung lưng đấu cật để kéo chúng khỏi bờ vực phá
sản. Tuy không thành nhưng tôi đã học được rất nhiều từ những sai lầm khiến
công ty thất bại. Đa số chúng ta thường thích tìm hiểu và học hỏi những kinh
nghiệm để thành công, nhưng khác với quí vị, tôi chắc chắn có nhiều kinh nghiệm
hơn người khác ở chỗ biết làm thế nào để tránh sai lầm và thất bại. Tôi biết chắc
những kinh nghiệm để thành công thường có những điểm tương đồng nhưng lý do để
dẫn đến thất bại thì luôn khác nhau. Thật sự rất khó biến kinh nghiệm thành
công của người khác thành của cải của chính mình, nhưng chúng ta lại rất dễ phạm
sai lầm của kẻ khác".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Nói xong, chàng trai đứng dậy tỏ ý muốn đi ra khỏi
phòng. Ông phục vụ già lại chồm lên rót nước cho ông tổng giám đốc. Bất ngờ
chàng trai quay đầu lại mỉm cười và nói với ông tổng giám đốc: "11 năm với
18 công ty khác nhau cho phép tôi có sự quan sát và óc phân tích về người và việc.
Vì vậy, tôi biết rõ vị giám khảo thật sự của ngày hôm nay không phải là ông mà
chính là ông già lao công, phục vụ nước".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Cả 11 thí sinh trong phòng đều ngạc nhiên nhìn về
phía người phục vụ già với ánh mắt hoài nghi. Lúc này, ông già lao công mỉm cười
hài lòng và nói: "Rất giỏi! Anh sẽ là người đầu tiên được nhận vào làm việc
tại công ty chúng tôi."<o:p></o:p></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-65692833552150836812014-06-03T10:48:00.000+07:002014-06-03T10:48:05.941+07:00Người bán hàng giỏi nhất nước Mỹ<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Một chàng trai trẻ từ California chuyển đến Colorado
và anh đến một siêu thị lớn để xin việc làm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">- Giám đốc siêu thị hỏi anh: “Anh có kinh nghiệm bán
hàng nào không?”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">- Chàng trai trẻ trả lời: “Vâng, tôi được mệnh danh
là Người bán hàng số một của nước Mỹ trở về California”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Giám đốc ngạc nhiên, nhưng ngài thích quan điểm đó,
vì vậy ông đã nhận chàng thanh niên vào làm việc:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">- “Cậu bắt đầu từ ngày mai. Tôi sẽ xuống sau khi
chúng ta đóng cửa và xem cậu làm như thế nào?”<o:p></o:p></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div style="text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjC2gslGEHanp7TPYUPVQp7amk-tmzrX5PTS30EHNdI803gVk5EEmDfAbRxkYDByDrdGMBCLp-1qQf4_tkkKVisFmB3sIyzGiwXKmFNZJmsErX5py3tSR7sWZYEShJXDRqhN5LU-njIf1TT/s1600/globalvietnamaupair1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjC2gslGEHanp7TPYUPVQp7amk-tmzrX5PTS30EHNdI803gVk5EEmDfAbRxkYDByDrdGMBCLp-1qQf4_tkkKVisFmB3sIyzGiwXKmFNZJmsErX5py3tSR7sWZYEShJXDRqhN5LU-njIf1TT/s1600/globalvietnamaupair1.jpg" height="232" width="320" /></a></div>
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjC2gslGEHanp7TPYUPVQp7amk-tmzrX5PTS30EHNdI803gVk5EEmDfAbRxkYDByDrdGMBCLp-1qQf4_tkkKVisFmB3sIyzGiwXKmFNZJmsErX5py3tSR7sWZYEShJXDRqhN5LU-njIf1TT/s1600/globalvietnamaupair1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><a name='more'></a></a><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;">Ngày đầu tiên làm việc là khó khăn nhưng chàng trai
đã vượt qua nó. Sau khi siêu thị đóng cửa, giám đốc xuống.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">- “ Thưa nhà bán hàng xuất sắc nhất nước Mỹ”, Ông
Giám Đốc nói, “Anh đã bán được cho bao nhiêu khách hàng?”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">- “Một”, người thanh niên trả lời<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">- “ Chỉ có một? Mỗi nhân viên bán hàng của tôi trung
bình bán được cho 20 hoặc 30 khách một ngày! Thế cậu bán được bao nhiêu doanh
thu?”, GĐ hỏi<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">- “ 101,237.64 $”, chàng thanh niên đáp<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Ông chủ đã bị bất ngờ, Số lượng đó lớn hơn cái mà tất
cả những người bán hàng khác gộp lại<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">- “ Vậy cậu đã bán những cái gì?”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">- “Để tôi xem?”, chàng trai nghĩ, “Đầu tiên tôi bán
cho ông ta một cái lưỡi câu nhỏ. Sau đó tôi bán cho ông ấy một lưỡi câu cỡ
trung bình. Tiếp theo, tôi bán cho ông ấy một lưỡi câu lớn. Và tôi bán tiếp cái
cần câu mới. Sau đó, tôi hỏi nơi mà ông ấy câu cá, và ông trả lời ông ấy ra biển
câu, vì vậy tôi nói với ông ta rằng ông nên có một cái thuyền, và chúng tôi
cùng xuống phòng thuyền buồm, ông ấy đã mua động cơ Chris Craft. Tiếp theo tôi
hỏi ông ta về phương tiện để trở thuyền ra biển, ông ấy nói ông có 1 xe Honda Civic.
Tôi nói cái xe đó không đủ lớn để trở chiếc thuyền quá nặng, vì vậy tôi đưa ông
ta xuống phòng ôtô và bán cho ông ấy 1 cái V8 SUV mới.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">- “Wow”, ông chủ nói, “ Người đàn ông đến mua 1 lưỡi
câu và cậu đã bán cho ông ấy 1 cái thuyền và 1 cái xe tải?”<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">- “ Không, ông ấy đến đây để mua đồ cho vợ ông ấy,
và tôi nói: trời cuối tuấn thật đẹp, ông có thể đi câu cá?...</span><span style="font-size: 12.0pt; line-height: 130%;"><o:p></o:p></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-91453640080069080162014-06-03T09:57:00.000+07:002014-06-03T09:57:08.557+07:00Hai bao tải của một người mẹ khiến cả trại giam bật khóc <div style="text-align: justify;">
Câu chuyện lay động trái tim của hàng triệu người.....</div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Mẹ mới hơn 50 tuổi mà tóc đã bạc trắng đầu, lưng mẹ
còng như con tép nhỏ, người mẹ gầy gò quá, bộ quần áo mẹ mặc đã sờn rách. Mẹ đi
chân trần hằn cáu bẩn và loang lổ vết máu. Bên cạnh mẹ là hai chiếc bao tải cũ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Lưu Cương phạm tội cướp giật, bị ngồi tù đã một năm.
Từ ngày bị vào tù, Lưu Cương chưa có ai đến thăm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpQ0Bfns680VsHrYbCmTM5FY0fx-NS_6dzQ81WYgngkqPKee-I0QokMhyphenhyphenIV1iW0wRWavfcxy5umlA2heS97gYLhn7uy5QuQX6pLhCdvPNPyzRLTh-S6Qy4gFStkwuN_swTlsMW0NaZqzaW/s1600/globalvietnamaupair.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpQ0Bfns680VsHrYbCmTM5FY0fx-NS_6dzQ81WYgngkqPKee-I0QokMhyphenhyphenIV1iW0wRWavfcxy5umlA2heS97gYLhn7uy5QuQX6pLhCdvPNPyzRLTh-S6Qy4gFStkwuN_swTlsMW0NaZqzaW/s1600/globalvietnamaupair.jpg" height="227" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;"></span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 12pt; line-height: 130%;">Nhìn những phạm nhân khác thỉnh thoảng lại có người
tới thăm nom, còn được người nhà mang đến bao nhiêu đồ ăn ngon, Lưu Cương nhìn
thấy mà thèm, liền viết thư cho mẹ để mẹ đến thăm, nhưng không phải vì thèm những
đồ ăn ấy mà vì Lưu Cương rất nhớ bố mẹ.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Sau khi gửi biết bao nhiêu cánh thư nhưng không có bất
cứ hồi âm nào, Lưu Cương hiểu, bố mẹ đã bỏ rơi mình. Đau khổ và tuyệt vọng, Lưu
Cương lại viết thêm một bức thư nữa, nói là “ nếu bố mẹ không đến thăm con, bố
mẹ sẽ mãi mãi mất thằng con này.”. Đây hoàn toàn không chỉ là lời nói suông, những
phạm nhân bị vào tù do tái phạm đã không ít lần lôi kéo anh vượt ngục. Nhưng
Lưu Cương vẫn chưa hạ được quyết tâm, nay bố mẹ không còn thương xót, đoái hoài
đến mình, thì còn gì để lo lắng, vấn vương nữa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Hôm ấy trời lạnh đến buốt da buốt thịt. Lưu Cương
đang bàn bạc với mấy “đại ca đầu trọc” về chuyện vượt ngục thì có người gọi giật
lại: “Lưu Cương, có người đến thăm!” Là ai được nhỉ? Bước vào phòng thăm tù
nhân, Lưu Cương đứng sựng lại, là mẹ! Một năm không gặp, trông mẹ thay đổi nhiều
đến mức con trai mẹ không nhận ra. Mẹ mới hơn 50 tuổi mà tóc đã bạc trắng đầu,
lưng mẹ còng như con tép nhỏ, người mẹ gầy gò quá, bộ quần áo mẹ mặc đã sờn
rách. Mẹ đi chân trần hằn cáu bẩn và loang lổ vết máu. Bên cạnh mẹ là hai chiếc
bao tải cũ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Hai mẹ con cứ thế đứng nhìn nhau. Chưa kịp đợi Lưu
Cương mở lời, nước mắt mẹ đã trực trào từ đôi mắt mờ đục. Mẹ vừa giơ tay lên quệt
nước mắt, vừa nói: “Tiểu Cương à, mẹ nhận được thư con, con đừng trách bố mẹ nhẫn
tâm. Thực sự là không có thời gian đi được con ạ. Bố con…lại ngã bệnh, mẹ phải
chăm sóc bố con, đường lại xa xôi….” Đúng lúc ấy, có anh quản giáo bưng đến cho
mẹ Lưu Cương một bát mỳ trứng còn nóng hổi, nhiệt tình nói: “Bác ăn đi cho nóng
rồi lại nói chuyện tiếp ạ.” Mẹ Lưu Cương vội đứng dậy, xoa xoa tay lên người,
nói: “Thế này sao được”. Quản giáo đặt bát canh vào tay mẹ Lưu Cương, cười,
nói: “Mẹ cháu cũng tầm tuổi bác, mẹ ăn một bát mỳ trứng của con trai không được
sao?” Mẹ Lưu Cương không nói gì nữa, cúi đầu ăn “sụp soạp”. Bà ăn một cách ngon
lành như mấy ngày chưa được miếng cơm nào vào bụng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Đợi mẹ ăn xong, Lưu Cương nhìn xuống đôi chân sưng đỏ,
nứt bao vết máu của mẹ, xót xa hỏi: “Mẹ, chân mẹ sao thế? Giầy của mẹ đâu rồi ạ?”
Chưa kịp đợi mẹ trả lời, quản giáo liền tiếp lời: “Vì bác đi bộ nên mới thế, giầy
của bác đã bị rách từ trước rồi.”Đi bộ sao? Từ nhà đến đây phải mất ba bốn trăm
dặm, hơn nữa đoạn đường núi rất dài! Lưu Cương từ từ cúi người xuống, khẽ xoa
lên đôi chân của mẹ: “Mẹ ơi, sao mẹ không bắt xe tới? Sao mẹ không mua giầy mới?”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Mẹ vội thu chân vào, nói: “Sao phải bắt xe chứ, đi bộ
cũng tốt mà”, mẹ thở dài, “Năm nay lợn bị dịch, mấy con lợn ở nhà đều chết hết,
vụ mùa năm nay thu hoặch cũng kém, còn bố con…..đi khám bệnh…..cũng tốn bao
nhiêu tiền…….Bố con mà khỏe thì bố mẹ đã đến thăm con lâu rồi, đừng trách bố mẹ
con nhé.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Anh quản giáo lau nước mắt, lặng lẽ rời đi. Lưu
Cương cúi đầu hỏi: “Thế bố con đỡ hơn chưa mẹ?”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Lưu Cương đợi mãi không thấy mẹ trả lời, vừa ngẩng đầu
lên đã thấy mẹ đang lau nước mắt, mẹ nói: “Cát bụi hết cả vào mắt i, con hỏi bố
con à? Bố con sắp khỏi rồi…..Bố con bảo với mẹ là nói với con là đừng lo gì cho
ông ấy, cố gắng mà cải tạo con ạ.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Thời gian thăm phạm nhân đã hết. Quản giáo đi đến,
trong tay cầm một ít tiền, nói: “Bác à, đây là chút tấm lòng của quản giáo
chúng con, bác không thể đi chân trần về được bác à, nếu không, Lưu Cương sẽ
đau lòng lắm ạ!”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Mẹ Tiểu Cương xua tay, nói: “Sao thế được, con bác vẫn
còn ở đây, các cháu cũng đủ vất vả lắm rồi, bác còn cầm tiền của các cháu thì tổn
thọ cho bác lắm!”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Anh quản giáo run run giọng nói: “Phận làm con đã
không những không cho bố mẹ được hưởng phúc, lại bắt bố mẹ già cả phải lo lắng
suy nghĩ, để bác đi chân đất mấy trăm dặm đến đây, nếu lại để bác đi chân trần
về, thì thử hỏi người con này có còn là người nữa không bác?”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Lưu Cương không thể nói lại được gì, hét như xé giọng:
“Mẹ!” Sau đó không nói thêm gì nữa, bên ngoài cửa sổ là tiếng khóc thút thít,
anh quản giáo phải lùa đám phạm nhân đang lao động cải tạo ra chỗ khác.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Lúc này, có một người giám ngục bước vào phòng, cố
tình lảng sang chủ đề khác: “Thôi đừng khóc nữa, mẹ đến thăm con trai là chuyện
vui, đáng ra phải cười mới đúng, để tôi xem bác mang đồ gì ngon đến nào.” Vừa
nói, người giám ngục vừa cầm ngược bao tải xuống. Mẹ Lưu Cương không kịp chặn lại.
Mọi thứ ở trong bao rơi ra ngoài. Ngay lúc ấy, tất cả mọi người có mặt đều lặng
người đi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Bao tải thứ nhất bị rơi ra, toàn là bánh bao, bánh
nướng bị nứt toác thành bốn, năm mảnh, cứng như đá, không cái nào giống cái
nào. Không cần nói cũng biết đây là đồ mẹ Lưu Cương đi ăn xin trên đường. Mẹ
Lưu Cương lúng túng, hai tay túm lấy góc áo, nói: “Con ạ, đừng trách mẹ đã làm
như vậy, quả thật là ở nhà không còn thứ gì có thể mang đi được nữa….”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Lưu Cương hình như không nghe thấy gì, chỉ chăm chăm
nhìn vào chiếc bao tải thứ hai, đó là một hộp tro cốt! Lưu Cương đứng ngẩn người,
hỏi: “Mẹ, đây là cái gì thế mẹ?” Mẹ Lưu Cương thất thần, hốt hoảng, giơ tay ra
ôm chặt lấy chiếc hộp: “Không….không có gì đâu con…..” Lưu Cương giành lấy như
phát điên, toàn thân run lên bần bật: “Mẹ, đây là cái gì?!”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Mẹ Lưu Cương ngồi phệt xuống như người mất hết sức lực,
mái tóc bạc khẽ lay động. Một lúc sau, bà mới gắng gượng, nói: “Đấy là…bố con!
Vì gom góp tiền đến thăm con, bố con đi làm quần quật không kể ngày đêm, bố con
bị ngã gục vì suy nhược. Trước khi chết, ông ấy nói khi còn sống không đến thăm
con được, ông ấy rất buồn, sau khi chết nhất định phải đưa ông ấy đến thăm con,
ông ấy muốn nhìn con lần cuối…”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;">Lưu Cương gào lên một tiếng như xé lòng xé ruột: “Bố,
con sẽ thay đổi…” Nói rồi, anh quỳ sụp xuống, va mạnh đầu xuống đất. Bên ngoài
phòng thăm phạm nhân, phạm nhân lần lượt quỳ rạp xuống đất, tiếng khóc thảm thiết
vang đến tận đến trời xanh……<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-821129291238173030.post-70203775709786612692014-06-02T14:20:00.003+07:002014-06-02T14:21:16.210+07:00Thuật ngữ Tiếng Anh tràn lan tại các công sở tại Pháp<div style="background: #F9F9F9; line-height: 15.0pt; margin-bottom: 11.25pt; margin-left: 0cm; margin-right: 0cm; margin-top: 11.25pt; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<strong><span style="border: 1pt none windowtext; padding: 0cm;">Cảnh sát
ngôn ngữ tại <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">Pháp</a> hoàn toàn bất lực trong việc ngăn chặn tiếng Anh và những từ
ngữ pha trộn thâm nhập các công sở nước này.</span></strong><o:p></o:p></div>
<div style="background: #F9F9F9; line-height: 15.0pt; margin-bottom: 11.25pt; margin-left: 0cm; margin-right: 0cm; margin-top: 11.25pt; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Anh ngữ đang tràn vào các công sở tại
Pháp với tốc độ nhanh hơn bao giờ hết, bao gồm cả những thuật ngữ văn phòng như
“workshop”, “ASAP” và “brainstorming”.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Trong
khi đó, những nỗ lực của Viện hàn lâm <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">Pháp</a> trong việc ngăn chặn sự thâm nhập
của những thuật ngữ tiếng Anh lại không hiệu quả.</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhp1rlAHG_pT2xmUGAUZ2QJJYtK1QTWFDabZ031kbScnRPMzy_aPYDG8plCn8JIFSBGLDQ3STEC7Uewo-r45BYwtsicqYMAgvdKGohs3G3TCKHcSKtmCnkYoqHy2iz0j0B8buxrDnN5dE-Z/s1600/20140503205008-alammy.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><span style="color: black;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhp1rlAHG_pT2xmUGAUZ2QJJYtK1QTWFDabZ031kbScnRPMzy_aPYDG8plCn8JIFSBGLDQ3STEC7Uewo-r45BYwtsicqYMAgvdKGohs3G3TCKHcSKtmCnkYoqHy2iz0j0B8buxrDnN5dE-Z/s1600/20140503205008-alammy.jpg" height="199" width="320" /></span></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i>Nhiều nhân viên công sở Pháp sử dụng tiếng anh vì hiệu quả công việc</i></div>
<span style="background-color: #f9f9f9; line-height: 15pt;"></span><br />
<a name='more'></a><span style="background-color: #f9f9f9; line-height: 15pt;"><o:p></o:p></span><br /><br />
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Anh
ngữ văn phòng hiện đang thống lĩnh các công ty của <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">Pháp</a> với những thuật ngữ
“benchmarking”, “bullet points” và “burnout”, và một số lớn những từ pha trộn
giữa Anh và Pháp như “overlooker”. Đây chính là nguyên nhân suy sụp của nhân
viên bản ngữ Anh.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Theo
cuốn từ điển “Dictionnaire du Nouveau Français” xuất bản tuần trước, có 400 từ
mới thâm nhập vào tiếng Pháp nhưng chưa được liệt kê vào từ điển chính thức, và
khoảng một nửa trong số đó là tiếng Anh.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Trong
nhiều trường hợp, điều này chỉ đơn giản là “mượn” tiếng Anh. Chẳng hạn, người
ta sẽ sử dụng “to-do-list” thay vì “liste de choses à faire”, hoặc là
“deadline’’ thay vì “délai” theo <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">tiếng Pháp</a>.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Thực
tế này khiến những người theo chủ nghĩa thuần tuý bực mình. Với sự tôn trọng
tiếng Pháp, nhà ngôn ngữ học Alain Rey cho biết “Tôi thừa nhận rằng hoàn toàn
vô lý khi dịch từ tiếng Pháp sang tiếng Anh”.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
“Việc
quản lý ngôn ngữ phổ quát tạo ra thứ <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">tiếng Pháp</a> pha tạp với tiếng Anh hoặc
những từ tiếng Anh với ý nghĩa không rõ ràng”.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Nhà
xã hội học Jean-François Amadieu cho biết xu hướng này ‘‘đang có chiều hướng
gia tăng” bởi vì các công ty đang “bắt chước nhau” hoặc họ lấy những thuật ngữ
này từ các hội nghị và tạp chí kinh doanh.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Thông
thường, <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">người Pháp</a> không thạo sử dụng thuật ngữ tiếng Anh hay những từ pha
trộn, ví dụ như “switcher” hay “forwarder”.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Theo
ông Des Isnards, việc sử dụng Anh ngữ tại nơi làm việc là nhằm mục đích tạo hiệu
quả cao.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Ông
nói với The Local “Khi mọi người chịu áp lực công việc, họ sẽ nói những gì xuất
hiện trong đầu họ. Họ không có thời gian dừng lại để phân tích hay suy nghĩ xem
họ nên sử dụng từ gì”<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
“Đôi
khi tiếng Anh được sử dụng vì nó có hiệu quả hơn. Ví dụ, sẽ tốn ít thời gian
hơn nếu nói “ASAP” (as soon as possible) so với nói tiếng Pháp (“Le plus
rapidement possible” hay “urgent”). Khó có thể tránh được tình trạng này với
cường độ làm việc của chúng ta như hiện nay”.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Nhưng
hiện tượng này rõ ràng không thể làm vừa tai <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">người Pháp</a>. Le Figaro gọi đó là
“tai hoạ thật sự’’ và yêu cầu độc giả liệt nó vào danh sách những điều không
thích.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 11.25pt 0cm; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Ngoài
ra còn có 1 số từ: “conf call”, từ tiếng Pháp tương đương là “réunion de
travail téléphonique’’, “drinker” – nghĩa là có một thức uống tại văn phòng,
hay “one-to-one” thay vì “en tête à tête” hay “en aparté”.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<em style="background-attachment: scroll; background-position-x: 0px; background-position-y: 0px; background-repeat: repeat; outline: none 0px;"><span style="border: 1pt none windowtext; padding: 0cm;">Những thuật ngữ tiếng Anh tệ nhất được du nhập
bởi những nhân viên văn phòng <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">Pháp.</a></span></em><o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<strong style="background-attachment: scroll; background-position-x: 0px; background-position-y: 0px; background-repeat: repeat; outline: none 0px;"><span style="border: 1pt none windowtext; padding: 0cm;">1. ASAP (càng sớm càng tốt):</span></strong><span class="apple-converted-space"><b><span style="border: 1pt none windowtext; padding: 0cm;"> </span></b></span>viết tắt của “as soon as possible”, được dùng để thay thế
cho các từ tiếng Pháp có độ ngắn tương đương “urgent”, “TTU” (viết tắt của
“très très urgent”). Rõ ràng thuật ngữ tiếng Anh được ưu tiên sử dụng hơn.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<strong style="background-attachment: scroll; background-position-x: 0px; background-position-y: 0px; background-repeat: repeat; outline: none 0px;"><span style="border: 1pt none windowtext; padding: 0cm;">2. Brainstorm hay brainstorming (động não):</span></strong><span class="apple-converted-space"> </span>khái niệm “on se prévoit un p’tit brainstorming” khá phổ
biến mặc dù đã được thay thế bởi từ chính thống “remue-méninges” trong từ điển
Académie Française<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<strong style="background-attachment: scroll; background-position-x: 0px; background-position-y: 0px; background-repeat: repeat; outline: none 0px;"><span style="border: 1pt none windowtext; padding: 0cm;">3. Bullet points (điểm nhấn):</span></strong><span class="apple-converted-space"> </span>Phiên bản tiếng Pháp của Microsoft PowerPoint sử dụng cụm
từ “listes à puces”. Nhưng đa số nhân viên công sở tại Pháp quen nghe câu
"Tu me fais un compte rendu en quelques bullet points? Merci." (bạn
có thể tóm tắt lại trong một vài gạch đầu dòng không? Cảm ơn)<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<strong style="background-attachment: scroll; background-position-x: 0px; background-position-y: 0px; background-repeat: repeat; outline: none 0px;"><span style="border: 1pt none windowtext; padding: 0cm;">4. Open space (không gian mở):</span></strong><span class="apple-converted-space"> </span>hiếm khi nghe thấy người Pháp gọi không gian làm việc mà
không có tách biệt, thuật ngữ chính thức “bureaux paysagers” - những văn phòng
không có tường chắn đã bị lãng quên.<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<strong style="background-attachment: scroll; background-position-x: 0px; background-position-y: 0px; background-repeat: repeat; outline: none 0px;"><span style="border: 1pt none windowtext; padding: 0cm;">5. Deadline (hạn chót):</span></strong><span class="apple-converted-space"> </span>trong khi người Pháp cũng có phiên bảng riêng của họ
‘‘delái’’, thì thuật ngữ tiếng Anh ‘‘deadline’’ có vẻ mang mối đe doạ lớn hơn
với từ ‘‘dead’’ (trong <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">tiếng Pháp</a> là “échéance and date butoir”).<o:p></o:p></div>
<div style="background-attachment: scroll; background-color: #f9f9f9; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat repeat; line-height: 15pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; outline: none 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<strong style="background-attachment: scroll; background-position-x: 0px; background-position-y: 0px; background-repeat: repeat; outline: none 0px;"><span style="border: 1pt none windowtext; padding: 0cm;">6. Burnout (kiệt sức):</span></strong><span class="apple-converted-space"> </span>từ tiếng Anh đã xuất hiện trên tạp chí Nouvel Observateur
tuần này và cho thấy rất nhiều nhân viên công sở Pháp đang trong tình trạng
này. Trong <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">tiếng Pháp</a> sử dụng cụm từ “syndrome épuisement” nhưng ít gợi sự liên
tưởng hơn.<o:p></o:p></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 130%;"> Nhưng dù sao
<a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">ngôn ngữ tiếng Pháp</a> vẫn như một chiếc hộp bí mật chờ mọi người khai phá, với những
cấu trúc chính xác, ngôn ngữ uyển chuyển sinh động, <a href="http://www.globalvietnamaupair.com/2014/03/aupair-phap.html" target="_blank">tiếng Pháp</a> vẫn là 1 sự lựa
chọn không thể tuyệt hơn cho những ai đã, đang và sẽ đam mê ngôn ngữ này.<o:p></o:p></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/17463899127957677242noreply@blogger.com0